Monday, September 26, 2016

Trang thơ Trịnh Cung



Ở đây, thôi ở đây đành
          
Ở đây có phố sương mù
có người như tượng đứng thu bóng chiều
Ở đây phố núi đìu hiu
đá mòn mỏi thở nhịp theo hơi người
Ở đây có kẻ xa đời
có anh em đứng chia lời buồn quanh
Ở đây thôi ở đây đành
sáng ra núi ngóng, chiều mênh mông chờ…


Cuối cùng cho một tình yêu
          
ừ thôi em về
chiều mưa giông tới
bây giờ anh vui
hai bàn tay đói
bây giờ anh vui
hai bàn chân mỏi
thời gian nơi đây
bây giờ anh vui
một linh hồn rỗi
tình yêu xứ này
một lần yêu thương
một đời bão nổi
giã từ giã từ
chiều mưa giông tới
em ơi, em ơi!
sầu thôi xuống đầy
làm sao em nhớ
mưa ngoài song bay
lời ca anh nhỏ
nỗi lòng anh đây

No comments:

Post a Comment