Trang thơ Giang Hữu Tuyên
Bỏ xứ
Ta bỏ xứ làm thân ốc mượn
Vỏ đời ai lạ cứng hồn đau
Đêm trăn trở nỗi buồn tươm máu
Ngày chít khăn kỷ niệm lộng màu
Ta bỏ trường làm người lính trận
Nghe trời lên tiếng gọi tang thương
Nghe em thả tóc xuôi dòng nước
Nghe cánh sông dài mộng viễn phương
Ta bỏ phố làm người ra biển
Nghe nghìn bến lạ ngủ trong sương
Nghe trăm triều sóng rền quê mẹ
Nghe đá lăn tăn xuống đoạn trường
Ta bỏ nước làm người lưu lạc
Nghe chim rừng ngọt giọng ca dao
Nghe trăng năm cũ về huyền hoặc
Nghe dáng ai xưa áo lụa đào
Vỏ đời ai lạ cứng hồn đau
Đêm trăn trở nỗi buồn tươm máu
Ngày chít khăn kỷ niệm lộng màu
Ta bỏ trường làm người lính trận
Nghe trời lên tiếng gọi tang thương
Nghe em thả tóc xuôi dòng nước
Nghe cánh sông dài mộng viễn phương
Ta bỏ phố làm người ra biển
Nghe nghìn bến lạ ngủ trong sương
Nghe trăm triều sóng rền quê mẹ
Nghe đá lăn tăn xuống đoạn trường
Ta bỏ nước làm người lưu lạc
Nghe chim rừng ngọt giọng ca dao
Nghe trăng năm cũ về huyền hoặc
Nghe dáng ai xưa áo lụa đào
No comments:
Post a Comment