Thư giãn với truyện cười
Bần tiện gặp nhau
Hai gã bần tiện gặp nhau giữa đường.Một gã rút ra cái quạt giấy dương dương tự đắc nói:
- Quạt tôi chỉ xòe ra một nửa, bởi vậy dùng đã mười năm chưa hư.
Gã kia thản nhiên đáp:
- Hừ cái quạt dùng có mười năm có mà mạt! Nếu như bác chỉ xòe ra trước mặt, tay giữ nguyên không quạt, chỉ lấy đầu lắc lư, có phải dùng được một đời không hỏng.
Gã nói trước chưa chịu thua:
- Được, dùng quạt xin chịu bác cao tay hơn, nhưng đi giày, thử xem có đọ được với tôi không nhé. Đi đường tôi chuyên môn tuột ra cắp nách, gặp người đi tới mới xỏ vào, người kia đi khuất lại tụt ra ngay...
Gã kia vội cướp lời:
- Con cái nhà tôi mà đi giày như bác thì tôi đập cho một trận. Đi như thế, một đời phải mấy đôi cho xuể? Tôi ấy à! Đi đường cặp giày vào nách. Gặp người đi tới mới xỏ giày vào nhưng đứng im không động đậy, người kia đi rồi, lập tức tụt ra đi đất.
Hiểu nhầm
Bà Jenkins là chủ một cửa hàng ăn nhỏ ở Southampton. Southampton là một cảng lớn. Bà Jenkins thuê hai cô hầu bàn trẻ và một người nấu bếp để giúp bà.Một hôm, có một anh thuỷ thủ trẻ vào cửa hàng, ngồi vào bàn và gọi cô hầu đến để gọi món ăn rồi chỉ sau đó vài phút anh ta đứng dậy ra đi. Thấy thế bà chủ rất ngạc nhiên. Bà gọi cô hầu lại hỏi tại sao anh ta bỏ đi không ăn.
Cô hầu trả lời: "Dạ, anh ta gọi món thỏ rán. Khi tôi vào bếp để gọi món ăn đó thì con mèo ngồi ngay cạnh cửa, tôi dẫm phải đuôi nó. Nó kêu lên một tiếng sợ hãi. Thế là anh lính thuỷ đứng dậy, vội vã đi ra cửa".
Tiền để làm gì?
Một nhà tỷ phú Mỹ đi nghỉ ở Florida. Ông ta thuê cả một khách sạn lớn để khỏi ai quấy rầy. Ông ta mặc quần bơi rồi xuống bãi biển. Vừa nhúng một chân xuống nước, ông ta lập tức gọi viên thư ký riêng:- John! Nước hơi lạnh.
Viên thư ký liền gọi điện cho một chiếc tàu lớn ở ngoài khơi để đổ hàng tấn nước nóng vào vùng biển. Thế là nhà tỷ phú có thể bơi được.
Rồi ông ta nằm dài trên cát. Một con kiến bò lên chân ông ta. Lập tức viên thư ký gọi điện cho một đội trực thăng, và năm phút sau, toàn bộ bãi biển được phun thuốc diệt côn trùng.
Sau đó nhà tỷ phú tắm nắng, nhưng còn điều gì đó chưa ưng. Ông ta vẫy viên thư ký lại, bảo:
- Bầu trời xanh quá, đơn điệu quá. Tôi muốn có mây, như thế nên thơ hơn.
Thế là mười lăm chiếc trực thăng cất cánh lên phun hơi nước tạo thành những đám mây nhân tạo nho nhỏ.
Bây giờ thì nhà tỷ phú đã hài lòng hoàn toàn. Nằm dài trên cát, tay đặt sau gáy, ông ta ngắm biển, ngắm trời và khẽ nói:
- Chà! Thiên nhiên đẹp thật! Vậy mà người ta bảo có những kẻ chỉ sống vì tiền! Tiền để làm gì kia chứ!
No comments:
Post a Comment