Saturday, September 24, 2016

Trang thơ Trần Nhân Cư



Nhớ quê
           
Tôi nằm đọc sách buổi trưa
Nắng hè vẫn đổ nhạt thưa trước thềm
Mẹ già lặng lẽ chỉ kim
Trên giàn thiên lý con chim yêu đời
Dưới nhà rộn tiếng trẻ cười
Thầy tôi bên kỷ mài thoi mực tàu
Hương trầm quyện lấy hương cau
Lắng nghe trầm bổng mấy câu thơ Đường…
Giờ đây biền biệt cố hương
Nằm nghe gió thổi bốn phương quê người.
(Trích tập san Nhân Loại, Sài Gòn 1953)

No comments:

Post a Comment