Tuesday, November 1, 2016

Trang thơ Biển Hồ






Khóc mẹ               

          
Biết là hương cháy về trời
Lá rụng về cội, mưa rơi về nguồn
Mà sao nước mắt trào tuôn
Mẹ đi để lại nỗi buồn quạnh hiu
Biết rằng mẹ thọ bấy nhiêu
Đã là khổ mẹ rất nhiều, mẹ ơi
Đốt hương cầu mẹ về trời
Vẫn nghe tiếng mẹ vẳng lời nghĩa nhân
Biết rằng đông lạnh vì xuân
Lá khô tái tạo xanh ngần chồi non
Biết rằng mẹ chẳng xa con
Mà sao trầm đốt thơm hơn mọi lần?
Chắp tay lạy mẹ trăm lần
Tha cho con một lỗi lầm mẹ ơi!
Bàn thờ hương tỏa lên rồi
Mẹ là ngọn lửa suốt đời bên con.

No comments:

Post a Comment