Saturday, September 3, 2016

Truyện ngắn nhất



Tự Vận

Có một người buồn phiền về chuyện gia đình. Anh quyết định tự vận, đêm ấy anh viết thư tuyệt mạng xong, vừa bưng ly độc dược lên uống, anh chợt nhớ đến mấy người bạn cư sĩ ở núi Cấm. Anh liền nghĩ lại:
"Thôi, kể như mình đã uống và đã chết rồi! Mai mình đi tu quách cho xong, ai làm gì đó thì làm."
Hạ quyết tâm xong, lòng anh rất yên ổn.
Sáng hôm sau anh lên núi Cấm tu. Xế chiều, anh em kéo nhau lên đỉnh vồ Bồ Hong ngồi nhìn xuống núi, anh nói:
- Hồi hôm, nều tôi uống ly nước đó thì bây giờ đã chôn cất xong rồi, ai về nhà nấy, riêng mình thì nằm dưới lòng đất lạnh, việc đời thì vẫn cứ trôi qua!


Xịt Sâu Tội Không ?

Bác Tư có làm bốn công lúa Thần Nông. Có cô cư sĩ đến hỏi:
- Anh làm lúa có xịt sâu không?
- Có chứ! Bác đáp.
- Xịt vậy có tội không?
- Tội chứ, giết người ta mà!
- Tội sao anh làm?
- Không làm, để người khác làm mình ăn, đã có tội mà còn thêm tánh xấu: "Tánh ăn gian" nữa!


Giận Quá Không Đánh

Đứa cháu chạy honda ôm. Vợ chồng nó có một thằng con thôi; mà thằng bé cũng quậy phá lắm!
Một hôm, nó quấy rầy gì đó, ba nó bắt cúi xuống, lấy roi ra xong, bỗng bảo:
- Thôi đi chơi đi!
Thằng bé mừng quá bỏ chạy. Vợ nó nói:
- Sao anh không đánh nó vài roi, cho nó chừa, còn bảo nó đi chơi nữa!
- Giận quá nên không đánh!


Cho Thêm

Có lần tôi mua khoai, người bán cân rồi còn lại vài củ họ bảo: "Thôi cho ông luôn đó!". Những củ cho thêm này hồi nãy mình chê, lựa bỏ lại, thế mà bây giờ thấy nó tốt, vì của cho thêm đâu có tính tiền.
Tôi nghĩ đời sống mình từ đây kề về sau kể như là Trời cho thêm, nên dù nó có đen tối, èo ọt gì cũng quý. Tôi tự an ủi thế và cám ơn Trời Phật.
Hồi còn trẻ, mỗi ngày qua, tôi thấy tiếc nuối vì đã chết đi hết một ngày; bây giờ già rồi ngược lại, mỗi lần trong bóng hoàng hôn buông xuống, tôi mừng tự nhủ: "Vậy là mình sống thêm được một ngày nữa!"


Ăn Cực

Dạo đó, Anh Năm và mấy người bạn làm rẫy ở kinh Cụ Hội. Trời mùa đông năm ấy rất lạnh. Sáng sớm, mấy người bạn nấu cơm ăn dưới ghe. Có ông lão trên 50 tuổi, đang dậm dấu mò cá dưới kinh. Thấy có lửa ông lội lại, ngồi nép sau lái ghe tránh gió và lấy thuốc ra hút. Vấn thuốc xong, ông với tay lấy que củi đang cháy dở trong lò và nói:
- Cho mồi nhờ điếu thuốc nha!
Vì lạnh quá, tay ông run run, khó khăn lắm ông mới châm được điếu thuốc. Liếc nhìn thấy Anh Năm ăn cơm với dưa leo chấm tương hột, ông nói:
- Ăn cực quá vậy?
Anh Năm đáp:
- Ăn vậy chớ sướng hơn ông đó !
Lời nói đúng ngay vào cảnh sống, ông ta thấm thía than: "Vợ con đùm đeo phải ráng chớ biết sao!"


Hoa Tàn Mà Lại Tươi

Hôm 30 tết, Thiếm Sáu đạp xe chạy ngang nhà thờ, thấy có bà già đứng ôm một mớ bông. Thấy lạ, Thiếm Sáu ghé lại hỏi:
- "Bà bán hay mua mà đứng đây?"
- "Bán, mà không ai mua cả!"
- "Sao bà không đem lại chợ hoa bán, để đây ai biết mà mua?"
- "Lại chợ bán gì được! Hoa người ta tươi tốt , còn của mình thì xấu hơn! Ở đây bán cầu may. Nhà có trồng ít bông để cúng nhưng tết túng tiền nhổ một mớ bán, mua đồ về cúng ông bà. Cô làm ơn mua giùm tôi đi!"
Thấy hoa kém tươi, không muốn mua nhưng muốn giúp bả nên Thiếm Sáu nói:
- "Bà cần bao nhiêu tiền? Tôi giúp cho bà mua đồ về cúng."
- "Không, tôi không dám nhận tiền cô đâu. Cô mua giúp giùm tôi cám ơn lắm!"
- "Thôi được, bà bó hoa lại đi. Bà định bao nhiêu tiền con trả đủ cho."
Đem hoa về nhà, Thiếm Sáu bảo mấy đứa nhỏ thay hoa cũ, chưng hoa mới mua. Mấy đứa cười ngất:
- "Hoa cũ còn tươi hơn hoa của bà nữa!"
- "Kệ thay đi, hoa này kém tươi nhưng mới mua."


Dạy Tu Mà Không Tu

Một cô đến than phiền với một tu sĩ:
- Con còn đứa con gái út mười sáu tuổi, nó không thích tu hành, cứ ham đua đòi theo vật chất xa hoa. Con khuyên lơn ngọt ngào thì nó còn nghe chút đỉnh, còn hễ rầy la thì nó làm dữ, cự cãi lại. Có khi không dám cự bằng lời lẽ, thì nó ra nhà sau dằn xán đồ đạc tỏ ý bất mãn. Con rất buồn phiền vì đứa con nầy, không biết phải làm sao. Mình dạy nó tu mà nó không chịu tu!
Vị tu sĩ mĩm cười nói:
- Còn nó cũng dạy cô tu mà cô không chịu tu!


Kiếm Cái Kéo

Thuở ấy tôi độ 16 tuổi. Một hôm má tôi đang trò chuyện với khách. Em gái tôi đến bên nằn nì đòi cái kéo đặng cắt đồ chơi. Bận tiếp khách, má tôi làm lơ bỏ qua. Em tôi cứ vặt vặt áo của má tôi và đòi hỏi mãi. Giận quá má tôi đập tay xuống bàn rút cây thước giơ lên dọa đánh, miệng la mắng: "Có khách mà mầy làm lu bu, dao kéo gì? Tao đập chết bây giờ!" Vừa làm dữ, vừa dằn cái rổ may xóc xóc lên. Tưởng làm gì dữ lắm, không ngờ má tôi lục kiếm cái kéo đưa cho con.


Chuyện Vui

Một nhà thông thái ngồi giữa đám đông và kể một câu chuyện cười. Mọi người phá lên cười.
Một lúc sau, Ông kể đi kể lại câu chuyện đó. Đến lúc không còn ai trong đám đông cười nữa, ông mỉm cười và nói:
- Một câu chuyện vui không thể làm chúng ta cười nhiều lần, vậy tại sao chúng ta lại buồn mãi vì một chuyện không vui?


Chị Em

Mấy chị em nó thường cãi nhau chí choé. Chị sợ em suy nghĩ non nớt, hay xía vào chuyện của em. Em sợ chị suy nghĩ chưa chính chắn, hay làm tài lanh. Bực quá, ước gì làm con một.
Ra trường nhận việc đi xa, chị em nó mỗi người một nơi. Lạ thật, chị em nó lại thèm được cãi nhau chí choé.

No comments:

Post a Comment