Trang thơ Phi Tuyết Ba
Phép chia không có lỗi
Con đã học làm phép chia
Con tự tìm ra thương số
Con hãy tin mọi điều trong sách vở
Dẫu ngoài đời không giống thế đâu con!
Bầu trời kia lúc đục, lúc trong
Con sông quê khi đầy, khi cạn
Không có phép chia mưa khi nắng hạn
Không có phép chia đều no ấm yên lành
Nơi con hòa bình, nơi khác chiến tranh
Phía trước văn minh, đằng sau tăm tối
Người sang, kẻ hèn, người no, kẻ đói
Trên trái đất này hạnh phúc chẳng chia đều
Lớn lên rồi con sẽ hiểu tình yêu
Không tìm được dễ dàng như phép tìm thương số
Dẫu vậy, cha vẫn muốn con tin mọi điều trong sách vở
Bởi phép chia không có lỗi đâu con!
Con tự tìm ra thương số
Con hãy tin mọi điều trong sách vở
Dẫu ngoài đời không giống thế đâu con!
Bầu trời kia lúc đục, lúc trong
Con sông quê khi đầy, khi cạn
Không có phép chia mưa khi nắng hạn
Không có phép chia đều no ấm yên lành
Nơi con hòa bình, nơi khác chiến tranh
Phía trước văn minh, đằng sau tăm tối
Người sang, kẻ hèn, người no, kẻ đói
Trên trái đất này hạnh phúc chẳng chia đều
Lớn lên rồi con sẽ hiểu tình yêu
Không tìm được dễ dàng như phép tìm thương số
Dẫu vậy, cha vẫn muốn con tin mọi điều trong sách vở
Bởi phép chia không có lỗi đâu con!
No comments:
Post a Comment