hai hàng cây so đũa lặng đứng nhìn xe qua lên thăm anh lần cuối hàng cây cũng nhạt nhòa lên thăm anh lần cuối trong lòng em khóc thầm... Đưa con đi tìm sống Trùng dương thật mênh mông Và tự do vẫy gọi Hợp tan rồi có không Hợp tan rồi có không Đời anh rồi vắng không Đời em rồi vắng không, vắng không... - Nguyễn Thành Trọng, thơ Nguyên Huy) |
No comments:
Post a Comment