Tuesday, March 14, 2017

Nếu Không Còn Ngày Mai!


Namo Sakya Muni Buddha
Chấp thiện thì ác liền sanh
 
Ở Hy Lạp một dạo có phong trào giết người khủng khiếp! Tại sao? 
Vì người đạo ấy cho rằng mọi người không chịu theo kinh thánh để lên Thiên đường.
Sự thường, nếu ai không làm theo mình thì ghét. Nhưng chưa hẳn cái hiểu của mình là đúng, 
và khi cái mình cho là đúng là tốt mà kẻ khác không theo, thì coi như kẻ đó là kẻ “xấu số” 
sẽ bị cái “ác” đến với họ.
Nghĩ thiện, chấp thiện thì cái ác liền sanh. Nghĩ thương người nào thì muốn bảo vệ người ấy.
 Thấy người khác muốn hại người mình thương, liền có niệm phản đối (ác) 
và sẽ có ra hành động phản đối can thiệp bảo vệ.
Chấp cái thương, cái thiện là tai họa. 
Muốn làm thiện mà bị cản trở, thì trở nên bực, tâm ác theo đó mà sanh. 
Vậy, “không nghĩ thiện, không nghĩ ác là hơn tất cả”.
 
Trong Cái Thật thì không thương, giận. Thương, giận thì không phải thật”.
HT. Thích Thanh Từ
Photo:
Biết sử dụng lửa và biết soi gương
 
Ngày cô gái chuẩn bị về nhà chồng, cô đến đảnh lễ Phật và xin đôi lời dạy bảo.
Phật nói cô giữ gìn 2 điều:
Một là, đừng mang lửa từ nhà ra ngoài và cũng đừng mang lửa từ ngoài vào nhà. 
Hai là phải luôn soi gương. 
Cô gái không hiểu, xin Phật dạy rõ.
Phật bảo:
Thứ nhất: Đừng mang lửa từ nhà ra ngoài.
Nghĩa là đừng mang chuyện tốt xấu của gia đình mình đem nói bên ngoài,
 để người ngoài bình phẩm này kia…
– Cũng đừng mang lửa từ ngoài vào nhà.
Nghĩa là đừng mang chuyện tốt xấu nhà này, nhà khác về bàn luận trong nhà. 
Việc ngồi lê đôi mách gây nên những phiền phức không đáng có.
Thứ hai: Phải luôn soi gương.
Nghĩa là đừng nhìn những sẹo lỗi, đẹp xấu trên mặt người, 
mà phải luôn soi gương để nhìn sẹo lỗi của mình. 
Ở đây nghĩa sẹo lỗi đẹp xấu mang hàm ý về tính nết và cách sống của bản thân.
Cô gái hoan hỉ vô vàn, lễ Phật lui ra.
Photo:
Nếu Không Còn Ngày Mai! 
 
Giả dụ ngày mai.. tôi bỏ tôi
Dù bao mộng ước vẫn đầy vơi..
Tôi sẽ đi trong niềm thanh thản
Hay ngoảnh nhìn sau.. lệ tiếc đời ?
 
Giả dụ ngày mai phải tạ từ
Một đời gom góp những riêng tư..
Tôi mang theo tất, hay nhường lại 
Dẫu tận đáy lòng bao luyến lưu!
 
Giả dụ ngày mai.. tôi bỏ mình
Yên bình, phúc lạc với lời kinh.
Hay ra đi giữa  nghìn thương, hận.
Giữa những dằng co mé tử, sinh ?
 
Tôi biết ngày mai nếu vắng tôi
Vầng hồng vẫn rạng, vẫn mây trôi.
Vẫn tiếng trẻ thơ cười trong trẻo..
Tôi, nghĩa gì đâu giữa cuộc đời! 
 
Nếu thật ngày mai sẽ..  ngủ say
Thì nay tôi sống thế nào đây ?
Lời thương xin nói thay thù hận
Hay vẫn ngập lòng chuyện đắng cay ?
 
Tôi biết trần gian một giấc mơ
Mà vẫn tranh giành đến xác xơ.
Cố vớt trăng vàng trên bến mộng
Mấy độ trầm luân.. tiếp dại khờ.
 
Ví dụ ngày mai tôi bước xa
Bàn tay quen nắm có buông ra?
–  Còn hơn thiên hạ từng câu nói.
Bao nỗi căm hờn quên , thứ tha ?
 
– Nếu thật ngày mai tôi bỏ đời
Chiều nay ngồi nhẹ ngắm mây trôi,
Niềm thương xin gửi cùng đây đó..
Nguyện chỉ mang theo những nụ cười.
 
Tôi như đã đến, chưa từng đến
Thì đời đâu rớt lệ chia phôi ?
Hôm nao gặp gỡ .. chưa từng hẹn
Đi, chẳng ai chờ , có thế thôi ! 
Thích Tánh Tuệ – Như Nhiên

No comments:

Post a Comment