Một ngọn nến không bị mất giá trị khi nó được dùng để mang ánh sáng đến cho người khác”.
Cách đây rất lâu, ở một cuộc thi Thế Vận Hội tại Seattle, có 9 nhà điền kinh khoẻ mạnh và cường tráng tham gia, họ chuẩn bị bắt đầu cuộc thi chạy bộ cự ly 100 mét.
Tiếng súng nổ báo hiệu cuộc thi bắt đầu. Không phải tất cả mọi người đều chạy, nhưng tất cả mọi người đều muốn tham gia và muốn thắng cuộc đua.
Tất cả mọi người bắt đầu chạy nhưng có một thanh niên trượt chân và ngã quỵ xuống, và cậu ta bắt đầu khóc. Tám người kia nghe tiếng khóc… Họ chạy chậm lại, quay đầu lại nhìn… Cuối cùng họ ngưng chạy và quay trở lại… Tất cả 8 người…
Một cô gái ngồi xuống và hỏi chàng thanh niên bị trượt té: “Đã thấy đỡ chưa?”.
Sau đó, tất cả 9 người vai sánh vai cùng nhau bước đến lằn mức thắng... Tất cả khán giả đều đứng lên và đồng loạt vỗ tay. Và tràng vỗ tay đã kéo dài rất lâu. Tất cả mọi người chứng kiến sự việc ngày hôm đó, thường kể lại chuyện này cho người khác nghe. Tại sao vậy?
No comments:
Post a Comment