Hãy nói lời yêu thương cha mẹ trước khi quá muộn
Nghe những lời chia sẻ tận đáy tâm can của cô đồng nghiệp, mấy chị em trong văn phòng cùng ngẩn người ra.
Chị Thu Thủy (30 tuổi, quê Nam Định), tâm sự: “Từ khi lập gia đình, có con rồi mình mới hiểu hết được tình yêu thương của ba mẹ dành cho mình. Đến lúc biết thương cha mẹ thì cha mẹ đã già yếu. Mình chỉ mong cha mẹ sống lâu hơn để tôi được chăm sóc, phụng dưỡng”.
Cô Trần Thị Liên (55 tuổi, quê Ninh Bình) chép miệng: “Không phải ai cũng may mắn như Thủy khi vẫn còn mẹ cha để quan tâm, phụng dưỡng. Từ ngày lập gia đình, sinh con, rồi phát triển sự nghiệp, mỗi năm cô chỉ về thăm bố mẹ được 2 lần. Bây giờ cuộc sống khá hơn, con cái lớn rồi nên cũng muốn quan tâm nhiều hơn đến bố mẹ thì bố mẹ lần lượt ra đi. Mỗi lần nghĩ mình chưa báo hiếu được gì, cô thấy hối hận vô cùng”.
Sau cuộc nói chuyện, tôi gọi điện về ngay cho mẹ, nghe mẹ nói: “Khi nào rảnh về thăm nhà nhé! Đừng mua bán gì cả, bố mẹ không cần gì đâu. Chỉ muốn nhìn thấy con là vui rồi”! Nghe mẹ nói mà lòng tôi nghẹn đắng. Bấy lâu nay, tôi những tưởng mình chăm chỉ học hành, đi làm siêng năng, cố gắng thành tài về báo đáp công ơn mẹ cha. Thế nhưng, mẹ tôi lại chẳng cần gì, ngoài việc nhìn thấy tôi bằng xương bằng thịt, chứ không phải qua những tấm hình tôi gửi mẹ qua thiết bị điện tử vô hình. Thế đấy bạn ạ, niềm mong ước của người già đơn giản lắm.
Điều cha mẹ cần nhất khi về già là con cái luôn thăm nom
Sau cuộc điện thoại của mẹ, tôi lại tất tả xách ba lô trở về. Trở về để được nhìn ngắm mẹ cha nhiều hơn, ăn bữa cơm nhà giản dị, tuy không đậm vị và ngon như cơm nhà hàng, nhưng lại đẫm tình thương yêu của gia đình.
Trở về nhà, nói chuyện với mẹ nhiều hơn, tôi mới nhận ra rằng, hình như cha mẹ tôi đang dần… trở về tuổi thơ. Mẹ hay dỗi, hay giận hờn hơn trước, mỗi khi không vừa lòng. Tuy rất bực, nhưng nghĩ đến ngày xưa, mẹ đút từng miếng ăn, dỗ từng giấc ngủ, tôi lại kiềm lòng.
Viết những dòng này, hay đăng những status tình cảm lên facebook, tôi biết mẹ tôi sẽ chẳng đọc được gì, nhưng viết ra, tôi muốn dặn lòng mình: Khi còn mẹ, xin đừng làm mẹ khóc. Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không…
No comments:
Post a Comment