Trang thơ
Dắt nhau đi bộ
Tác giả: Phạm Trọng Thanh
Dắt nhau đi bộ tuổi già
Anh và em cũng là ta với mình
Chân trời vừa rạng bình minh
Phố nghèo nhường lối chung tình cho nhau
Tuổi già đừng chậm đừng mau
Miệng cười phải nể mái đầu nhuốm sương
Bàn chân phải lụy con đường
Gập gềnh thì tránh, ẩm ương thì quành
Tay mình nhịp với cao xanh
Chim bay, bướm dạo trời lành Thiên di
Sông nằm, núi đứng, người đi
Bước nào sum họp, chia ly bước nào
Mình từng lên ngọn sông đào
Tiễn ta vượt khúc ca dao đường đời
Đèo cao dốc thẳm mù khơi
Hãy còn nhớ một thương mười ở đây
Bước ta vơi, bước mình đầy
Nương nhau cho rộng tháng ngày nhân gian
Đường này con trẻ ríu ran
Hai ta lẫm chẫm bên hàng cây cao.
Anh và em cũng là ta với mình
Chân trời vừa rạng bình minh
Phố nghèo nhường lối chung tình cho nhau
Tuổi già đừng chậm đừng mau
Miệng cười phải nể mái đầu nhuốm sương
Bàn chân phải lụy con đường
Gập gềnh thì tránh, ẩm ương thì quành
Tay mình nhịp với cao xanh
Chim bay, bướm dạo trời lành Thiên di
Sông nằm, núi đứng, người đi
Bước nào sum họp, chia ly bước nào
Mình từng lên ngọn sông đào
Tiễn ta vượt khúc ca dao đường đời
Đèo cao dốc thẳm mù khơi
Hãy còn nhớ một thương mười ở đây
Bước ta vơi, bước mình đầy
Nương nhau cho rộng tháng ngày nhân gian
Đường này con trẻ ríu ran
Hai ta lẫm chẫm bên hàng cây cao.
No comments:
Post a Comment