Hạnh Thuần
Những thông tin về thời tiết năm nay thay đổi thất thường, làm hầu hết các nhà vườn trên địa bàn Sài Gòn đang đau đầu vì mai nở sớm... đã khiến tôi nghĩ ngay đến cây mai tứ quý trước ngõ ở quê nhà.
Tôi vội vàng gọi điện thoại hỏi thăm. Quả nhiên, em gái tôi cho biết tin xấu: “Mới đầu tháng chạp mà cây mai nhà mình đã bung nụ, ra hoa! Chắc là phải qua Tết mới ra hoa đợt nữa”. Vậy là Tết này mẹ sẽ không được vui trọn vẹn, phải cho em tôi tìm mua thêm vài chậu hoa khác để sân nhà tươi sắc dịp xuân về.
Cây mai này được mẹ chăm chút, như là một thú tiêu khiển thanh tao và cũng là để tưởng nhớ đến mợ Tư, người đã mua tặng mẹ chậu mai vào dịp Tết năm nào. Mợ mất cách đây gần mười năm sau một cơn bạo bệnh... Dưới bàn tay chăm sóc của mẹ, cây mai hiện diện như một thành viên trong gia đình, ra hoa và lá quanh năm. Mấy năm trước, cứ đến ngày rằm tháng chạp, các em trai tôi xúm nhau lặt lá để kịp đến những ngày đầu năm, cây mai sẽ trổ toàn hoa là hoa. Khi các em, người lấy vợ ra ở riêng hoặc người đi làm ăn xa, mẹ phải thuê người làm công việc này.
Mỗi dịp về quê ăn Tết, các anh chị em tôi càng thấy ấm lòng khi gặp lại sắc mai nở vàng trước ngõ nhà mình. Tâm trạng nôn nao, hạnh phúc như thể đã ôm được hình dáng mẹ. Cây mai chính là món quà xuân đầu tiên mẹ dành cho chúng tôi khi bước chân vào ngôi nhà thân thương. Không gian tràn đầy sắc xuân, hương xuân ngay từ thời điểm đó... Ngày vui rồi cũng qua, chúng tôi lại lục đục từ giã mẹ, từ giã quê nhà. Trong khi đó, cây mai có sức sống thật bền bỉ: Tết hết, xuân tàn thì hoa rụng dần và lá lại sum sê. Nương theo điều đó, tôi thầm mong ước mẹ cũng luôn khỏe, luôn vui để tiếp tục làm bạn với cây mai tứ quý của mợ Tư - một mối dây liên hệ rất thiêng liêng và gần gũi. Rồi đến mai kia, có thể đến lượt chị em tôi tiếp tục bên gốc mai già, lặt lá chờ trổ hoa và nhớ thương những hình bóng cũ.
Hạnh Thuần
No comments:
Post a Comment