sưu tầm
Diễn giả bắt đầu bài thuyết trình của mình trước 200 thính chúng bằng cách đưa tờ giấy bạc 100 Mỹ kim lên và hỏi: “Ai trong quý vị muốn tờ 100 đô la này?”. Mọi cánh tay đều đưa lên.
Ông nói: “Tôi sẽ cho một trong các bạn tờ 100 đô la này, nhưng trước khi cho để tôi làm điều này đã”. Ông dùng tay vò nhàu tờ giấy bạc cầm trên tay rồi hỏi: "Ai vẫn còn muốn tờ giấy bạc 100 đô la này?". Tất cả mọi cánh tay vẫn đưa lên.
“Thôi được rồi”, ông nói, “Để xem thế nào đây, nếu tôi làm điều này”. Ông thả tờ giấy bạc rơi xuống nền rồi dùng mũi giày bẩn dí lên tờ bạc. Ông nhặt lên, trông tờ bạc dơ bẩn và nhàu nát: “Sao? Còn ai muốn tờ bạc 100 đô la này nữa không?”. Những cánh tay vẫn tiếp tục đưa lên.
“Các bạn thân mến! Tất cả các bạn vừa học một bài học quý giá. Không cần biết tôi đã làm gì với tờ bạc này, các bạn vẫn muốn nó bởi vì giá trị của nó đã không hề giảm đi, giá trị của nó vẫn là 100 đô la. Rất nhiều lần trong cuộc đời, chúng ta bị ngã gục, bị tơi tả, bị bôi nhọ, bị xuyên tạc, bị giẫm đạp… Ta ngỡ rằng mình là kẻ thật vô dụng, chẳng ra gì. Nhưng không cần thiết bất cứ chuyện gì đã xảy ra và sẽ xảy ra, chúng ta quyết định sẽ không bao giờ đánh mất giá trị của mình… Đừng bao giờ để những thất vọng của ngày hôm qua che mờ những giấc mơ rực sáng của ngày mai!”.
No comments:
Post a Comment