Tấn Khôi
"Quê mình những ngày cuối năm trời lạnh lắm phải không mẹ?". "Ừa, lạnh mấy tuần rồi con à". "Mẹ chuẩn bị gì cho cuối năm chưa?". "Đầu tháng chạp là những ngày chạp mả, mẹ lo giẫy mả trước".
Cuộc trò chuyện ngắn với mẹ làm nó nhớ những ngày tháng chạp ở quê, gió mang theo hương Tết với hoa mai và trầm hương từ mái chùa đầu làng, làm nao nao lòng người. Trở mình, nó quấn vội tấm chăn, “nướng” thêm một tí vì là cuối tuần. Đúng hơn là nó muốn nằm để “lắng nghe mùa xuân về”.
Phòng trọ bên cạnh, anh bạn dậy sớm mở đĩa nhạc xuân mới sưu tầm được nên càng nghe mùi Tết rõ hơn. Bài hát với mấy câu mở đầu quen thuộc: “Xuân xuân ơi xuân đã về…” làm nó thêm nôn nao mong ngày về quê. Nó mường tượng cảnh ở quê nó mùa này người ta đón Tết với bánh tráng, buồng chuối, con gà, và cả những… lo toan.
Người ở quê sợ nhất là nợ năm cũ kéo sang năm mới vì như thế sẽ không may mắn. Rồi những bữa chạp mả, làng đông như trẩy hội. Từ làng trên đến làng dưới, thanh niên cùng nhau vác cuốc đi giẫy mả cho những nấm mộ vô danh rồi về cúng ở làng. Nhớ ơi là nhớ.
8 giờ sáng, nó bò dậy đi nhấm nháp ly cà phê bình dân ở cái quán nhỏ nó gắn bó từ thời còn sinh viên.
Qua cái Tết này là 25 tuổi, thế mà nó vẫn chưa chịu "già", đôi khi còn muốn mình "teen" một chút. Ừ, thì nó 25 tuổi, già hơn so với đàn em 9X nhưng nó vẫn còn nhiệt huyết lắm, đôi chân vẫn muốn đi và đôi mắt còn khao khát được nhìn thấy nhiều điều hơn.
Người ta trẻ đâu phải chỉ ở cái tuổi hay vóc dáng bề ngoài mà quan trọng là suy nghĩ, cách làm việc. Nó soi gương, mỉm cười, cuối năm đi nhiều quá nên hình như ốm và đen hơn và vì vậy... già hơn nhưng vẫn thấy lòng mình còn trẻ lắm.
Đầu hẻm, mấy bà mấy chị xôn xao bàn chuyện Tết nhất, hình như tiếng than thở nhiều hơn sự hào hứng. Những người nắm hầu bao của gia đình ấy dường như không thích Tết vì Tết phải chi tiêu, lo toan nhiều. Chẳng bù với nó, nó nôn Tết, dù sợ mình thêm tuổi! Lạ, chắc tại vì Tết sẽ được về bên mẹ.
Con đường trung tâm của thành phố đang bắt đầu tượng hình những họa tiết trang trí và sẽ vô cùng rực rỡ trong mấy ngày xuân. Năm nào cũng vậy, quay lại Sài Gòn sau Tết, nó cũng tranh thủ dạo đường hoa. Có lẽ vì thành phố này hiếm không gian xanh, đẹp như thế.
Những hàng quán, gian hàng đã trưng bày rực rỡ hàng Tết. Lịch mới và những gói quà nhỏ nhỏ, xinh xinh đều mang theo những câu chúc xuân an lành, thịnh vượng. Lịch năm mới cũng đã trở thành món hàng xôm tụ nơi nhiều hàng quán, nhà sách, sạp báo… Những quầy bánh chưng đông người đặt bánh hơn. Những chợ đầu mối về đêm tấp nập, đào từ miền Bắc chuyển về cũng đang chớm nụ…
Tất cả những hình ảnh ấy làm nó cảm thấy đang đón một cái Tết sớm ở đất Sài Gòn!
Tấn Khôi
No comments:
Post a Comment