Friday, April 29, 2016

Nghe Audio Limelight và cuộc đời của vua hề

Charles Spencer Chaplin (16 tháng 4 năm 188925 tháng 12 năm 1977), thường được biết đến với tên Charlie Chaplin (hay Vua hề Sác-lô) là một diễn viên, đạo diễn phim hài người Anh trở nên nổi tiếng trong kỷ nguyên phim câm. Chaplin trở thành một hình tượng toàn cầu thông qua nhân vật Tramp (Gã lang thang, hay còn có tên là Charlot trong tiếng Pháp, tiếng Tây Ban Nha và vài ngôn ngữ khác), thường được xem là một trong những nhân vật quan trọng nhất trong lịch sử ngành công nghiệp điện ảnh.[2] Sự nghiệp của ông kéo dài trên 75 năm, từ tuổi thơ trong kỷ nguyên Victoria cho đến một năm trước khi qua đời ở tuổi 88, đem lại nhiều lời tán dương cũng như tranh cãi.
Tuổi thơ của Chaplin ở Luân Đôn cực kỳ khổ cực và nghèo đói, làm cho đường công danh về sau của ông trở thành "câu chuyện từ nghèo đói tới giàu sang kịch tính nhất từng được biết đến", theo người viết tiểu sử David Robinson.[3] Cha mẹ ly thân năm ông 2 tuổi và cha bỏ mặc gia đình, để mẹ ông chật vật kiếm tiền, ông đã hai lần bị gửi vào trại tế bần trước khi lên 9. Năm Chaplin 14 tuổi mẹ ông phải vào trại tâm thần. Chaplin bắt đầu trình diễn khi còn nhỏ tuổi, lưu diễn ở các rạp hát và sau đó trở thành một diễn viên sân khấu, một nghệ sĩ hài. Ở tuổi 19 ông gia nhập công ty danh tiếng Fred Karno, và có chuyến đi đầu tiên tới Hoa Kỳ, nơi phát triển sự nghiệp của ông.
Chaplin bắt đầu tham gia đóng phim, và trình làng với phim Making a Living (1914) của Keystone Studios. Chaplin sớm hình thành nhân vật Tramp và tạo nên một lượng người hâm mộ lớn. Ông trở thành đạo diễn cho các bộ phim mình đóng, và ngày càng thành thục trong vai trò này khi chuyển tới các tập đoàn Essanay, Mutual, và First National. Đến năm 1918, Chaplin đã trở thành một trong những nhân vật nổi danh nhất trên thế giới.
Năm 1919, Chaplin đồng sáng lập công ty United Artists để kiểm soát hoàn toàn quy trình sản xuất phim của riêng mình. Phim thời lượng dài đầu tiên của ông là The Kid (1921), rồi đến A Woman of Paris (1923), The Gold Rush (1925), and The Circus (1928). Ông từ chối chuyển sang làm phim có tiếng vào những năm 1930, thay vào đó tiếp tục sản xuất các phim câm City Lights (1931) và Modern Times (1936). Ông trở nên ngày càng quan tâm tới chính trị và phim tiếp đó của ông The Great Dictator (1940), nhắm vào đả kích Adolf Hitler.
Những năm 1940 là một thập niên đầy những tranh cãi đối với Chaplin, và danh tiếng của ông bị ảnh hưởng nặng nề. Ông bị cáo buộc là có cảm tình với cộng sản, trong khi những vấn đề xoay quanh hôn nhân với những phụ nữ ít tuổi hơn nhiều và nghĩa vụ làm cha của những đứa con với những phụ nữ này gây ra một loạt vụ bê bối. FBI mở một cuộc điều tra, và Chaplin buộc phải rời Hoa Kỳ để tới Thụy Sĩ định cư. Ông từ bỏ nhân vật Tramp trong các phim về sau, bao gồm Monsieur Verdoux (1947), Limelight (1952), A King in New York (1957), và A Countess from Hong Kong (1967).
Chaplin đã viết, đạo diễn, sản xuất, biên tập, diễn xuất và sáng tác nhạc cho hầu hết các phim ông tham gia. Ông là người cầu toàn, và sự độc lập tài chính cho phép ông dành nhiều năm để phát triển và sản xuất một bộ phim. Những bộ phim của ông thường đặc trưng bởi tính pha trò kết hợp với tính cảm động, thể hiện trong cuộc đấu tranh của Tramp chống lại sự thù địch bên ngoài. Nhiều phim chứa những chủ đề chính trịxã hội, cũng như những yếu tố tự truyện. Năm 1972, như một phần của sự tái công nhận giá trị sự nghiệp của ông, Chaplin nhận giải Oscar danh dự cho "tác động không thể đo đếm được của ông trong việc đưa điện ảnh thành hình thức nghệ thuật của thế kỷ này". Ông tiếp tục được đánh giá cao tới tận ngày nay, với những tác phẩm như The Gold Rush, City Lights, Modern Times, và The Great Dictator được xếp vào danh sách những bộ phim xuất sắc nhất của mọi thời đại
http://ndclnh-mytho-usa.org/Audio%20Book/Limelight%201952-2012%20Tuan%20Thao%20RFI.mp3

Nghe nhạc


Nhìn những mùa thu đi của TCS

http://nhac.vui.vn/nhin-nhung-mua-thu-di-le-thu-nhieu-ca-sy-m37069c80p122.html

Xem tranh










Ảnh vui

Thuốc trong thức ăn

Nattokinase


Nattō (なっとう or 納豆?) is a traditional Japanese food made from soybeans fermented with Bacillus subtilis var. natto.[1] Some eat it as a breakfast food.[2] It is served with soy sauce, karashi mustard and welsh onion. Nattō may be an acquired taste because of its powerful smell, strong flavor, and slimy texture.[3][4][5][6][7] In Japan nattō is most popular in the eastern regions, including Kantō, Tōhoku, and Hokkaido.[8]






“Natto” là những hạt đậu nành đã luộc chín được ủ với Enzim (Bacillus natto) ở một môi trường 40oC trong vòng 14-18 giờ để lên men thành những hạt đậu có màu nâu, độ nhờn nhớt cao, có mùi nồng nặc rất khó chịu với người không quen. Theo kinh nghiệm của nhà sản xuất cho biết khi độ nhớt càng cao thì chất lượng Natto càng tốt và vị càng ngọt. Là một món ăn dân dã rất phổ biến ở nông thôn Nhật bản, họ thường ăn cơm sáng với Natto, nước tương với rong biển phơi khô (Nori) và trứng gà sống. Natto có chứa nhiều chất bổ dưỡng cho sức khỏe trong đó enzym Nattokinase là một hoạt chất sản sinh trong quá trình lên men Natto được xem là hoạt chất có hiệu quả trong việc ngăn ngừa các chứng bệnh tim mạch–một phát hiện vô cùng lý thú bởi nhà nghiên cứu sinh lý học Nhật bản nổi tiếng, GS Sumi Hiroyuki vào năm 1980.
Từ trước đến nay, có nhiều thức ăn từ đậu nành lên men như các loại Tương (miso), Chao.. bằng những con men như Aspergillus, Rhozipus hay Actinomucos nhưng chỉ có Natto là lên men từ vi khuẩn Bacillus subtilis có trong rơm rạ và được gọi phổ biến là Bacillus Natto. Natto là chữ ghép của Nat (nộp) và To (đậu) với nghĩa là “đậu nành lên men” đã xuất hiện ở Nhật vào năm 1068.

Giải mã những bí ẩn chung quanh natto

Nhà khoa học đâu tiên nghiên cứu về sự bí ẩn của Natto là tiến sĩ K.Yabe, một chuyên gia về vi sinh học công bố những kết quả tìm tòi của ông về sự lên men của natto vào năm 1894,ghi lại rằng “Natto, một loại pho-mai thực vật” để giới thiệu với các nước phương tây vốn rất quen thuộc với các loại phô-mai từ sữa bò hay sữa dê. Trước Abe, chưa có một ai tìm hiểu nguyên nhân tại sao natto có thể lên men từ rơm rạ bọc quanh, quả là môt điều kỳ bí. Với kiến thức về vi sinh vật, TS Abe cho rằng đậu nành nấu chín chắc chắn được lên men bằng một loại vi sinh vật “nào đó” và với phương pháp trích ly, Abe đã tìm thấy 4 loại vi khuẩn (ba loại thuộc họ Micrococci và một loại Bacillus) đã giúp cho đậu nành lên men dễ dàng (ông ta đã phát hiện Bacillus subtilis là loại men giúp cho đậu nành nấu chín lên men (nhưng không xác định đó là một loại enzym có trong rơm rạ bọc quanh Natto). Những khám phá nầy về mặt khoa học của Abe đã gây được tiếng vang vì nhờ đó giới chuyên môn xác định được tính chất đặc biệt về dinh dưỡng của Natto về phương diện vi sinh.
Vào năm 1905 TS Shin Sawamura (đại học Tokyo) đã thành công trong việc tách 2 loại vi khuẩn Natto từ đậu nành nấu chín, trong đó vi khuẩn gây ra mùi hương đặc biệt làm hạt đậu lên men (Bacillus natto) cũng như vi khuẩn tạo chất nhờn rất dẽo dai (Bacillus mesentericus vulgarus) tạo vị ngọt. Từ đó, khẳng định được loại enzym—qua nhiều kiểm chứng trên các loại natto khác nhau— Bacillus Natto do TS Sawamura tìm thấy là chính xác. Bacillus Natto đồng nghĩa với Bacillus subtilis trong thuật ngữ ngày nay. Nhiều nghiên cứu cho thấy người ta dùng nhiều loại men tương tự để sản xuất natto nhưng tất cả đều thất bại, sản phẩm natto nầy không có mùi và dẽo như natto sản xuất bằng loại men ủ từ rơm rạ, điều đó giúp các nhà khoa học Nhật bản xác nhận được rằng con men tạo ra Natto phải là một loại men các đặc tính khác với loại men Bacillus subtilis tuy rằng cùng họ.

Hiệu quả dinh dưỡng của Natto–thực phẩm chức năng

Khuynh hướng ngày càng tiêu thụ sản phẩm Natto vì tin rằng Natto không những là thức ăn rẽ tiền dễ tiêu, nhiều protein và không gây hại như các loại thực phẩm chế biến công nghiệp(ăn liền) mặc dù mùi “hương” (do vi khuẩn Pyrazine gây ra) của natto vẫn gây khó chịu, cực kỳ khó ngửi . Bản thân người viết bài nầy đã ở Nhật trên 40 năm nhưng cũng không thể ‘làm quen” với mùi đặc biệt của Natto mặc dù vẫn biết đây là một thức ăn bình dân có độ dinh dưỡng cao. Nhiều anh em Việt nam đã phải bỏ chạy lánh xa khi người bạn Nhật (trong cư xá) bên cạnh mở nắp gói Natto ra ăn. Điều khác thường là những ai đã quen hay chịu được thì ngày càng “nghiện”món nầy một cách lạ lùng như người Pháp “ghiền” phô-mai lên men xanh “Roquefort” nặng mùi vậy.
Đây cũng là điểm yếu mà các nhà sản xuất thực phẩm ra sức khắc phục bằng cách (1) Pha trộn với hạt dẻ (2) hun khói, sấy khô với cám lúa mạch (3) thêm Calci (4) Natto với loại rong tảo giàu Vitamin B-12 hay (5) Pha trộn Natto và gạo lức…vì đã có những phát biểu đánh giá khá tích cực của giới chuyên môn vào những năm cuối và thập kỷ 1970 như nghiên cứu của GS Kameda (ĐH Y khoa Kanazawa) về hiệu quả ngăn ngừa nhiễm độc, tế bào ung thư, kim loại nặng của natto trên cơ thể chuột hay như tổng kết của GS Ohta thuộc viện nghiên cứu Thực phẩm quốc gia (Nhật Bản) rằng” có nhiều chứng cớ qua nghiên cứu cơ bản cho thấy hiệu quả của natto như ngăn ngừa bệnh kiết lỵ, tiêu chảy và nhiễm độc đường ruột hay giảm béo…giữa các nhà chuyên môn mặc dù cho dến nay vẫn còn nhiều tranh cãi” nhưng rõ ràng là người ăn natto không bị đầy hơi, trướng bụng như khi ăn các loại đậu khác, có nghĩa là enzyme natto có khả năng là một hoạt chất có ích không thể phủ nhận.

Ngăn ngừa chứng tim mạch bằng Natto: an toàn và rẻ nhất

Giá 1 liều Urokinase, thuốc làm tan vón máu rất đắt tiền, khoảng 1,500 USD/liều và chỉ hữu hiệu trong vòng 30 phút hay sử dụng thuốc t-PA có hiệu quả trong 3-6 giờ và có giá lên đến 2,200 USD/liều , rẻ nhất cũng là 200USD/liều nếu dùng Streptokinase hiệu quả trong vòng 12 tiếng trong khi 100 gr Natto chỉ là 1 USD có cùng hiệu quả tương đương kéo dài 8-12 tiếng dồng hồ và an toàn vì Natto ít có phản ứng phụ như Urokinase.
Con số thống kê mới nhất cho biết lượng Natto tiêu thụ trên đầu người ở Nhật bản ngày nay là 2 kg/năm và cho tới nay chưa có phát hiện nào cảnh báo tác dụng phụ cũng như Natto là nguồn gây dị ứng. Sở dĩ như vậy là vì Vitamin K có trong Natto còn có chức năng làm đông máu trong khi Pyrazine và nattokinase có tác dụng ngược lại, phá tan máu vón cục vì vậy cơ thể chúng ta có thể chọn lựa sử dụng các chất này tương hổ để cân bằng lưu thông máu huyết mà không gây ra một tác dụng phụ nào và giải thích được lý do tại sao natto không gây ra sự chảy máu (xuất huyết nội) không kiểm soát được như trường hợp Aspirin.
Nhiều bác sĩ tim mạch ở Nhật bản đã cho bệnh nhân sử dụng natto, ăn 2 lần/tuần thay vì Wafarin trong khi ngăn chận xuất huyết ở võng mạc và kết quả rất khả quan. GS Sumi Hiroyuki khuyến cáo là bệnh nhân tim mạch nên ăn Natto vào bữa cơm tối chủ nhật để ngăn ngừa một cách hiệu quả nhất các bệnh xuất huyết não hay rối loạn nhịp tim thường có khuynh hướng xảy ra vào sáng thứ hai.
Với Lecithin và Linoleic acid có trong đậu nành—hay sản phẩm của nó là Natto—thì động mạch được co giãn (flexible), máu được làm sạch giúp cho cơ thể ngăn được chứng xơ vữa động mạch vành hay xuất huyết não khi huyết áp lên cao thay cho việc sử dụng các loại thuốc như Aspirin (dễ gây xuất huyết ở bao tử) hay Plavix.
Những thành quả của TS Sumi Hiroyuki cũng đã được hai vị chuyên gia ở hai khu vực khác nhau phối hợp nghiên cứu, đó là BS Martin Milner ở Trung tâm Y khoa tự nhiên Portland, bang Oregon (Hoa kỳ) và TS Kouhei Makise thuộc bệnh viện Makise ở Kyoto, cùng công bố kết quả qua bài viết trên tạp chí chuyên môn kết luận rằng “là chuyên gia lâu năm về tim mạch và hô hấp chúng tôi nhất trí khẳng định rằng Nattokinase là một phát hiện đầy phấn chấn trong việc ngăn ngừa và điều trị các chứng bệnh liên quan đến tim mạch”, và “chúng tôi xác định Nattokinase là một hoạt chất thiên nhiên có thể làm tan các huyết khối hữu hiệu, không gây dị ứng và có độ an toàn cao” hơn cả Tỏi, Nhân sâm Triều tiên hay Bromelain (từ quả Dứa) thiên nhiên thúc đẩy sản sinh ra Plasmin trong quá trình thủy phân sợi Fibrin .
Bài viết này được tóm lược từ bài viết/dịch của GS Hồng Lê Thọ về đậu nành và Natto đã được đăng trên trang web của “Cậu lạc bộ Khoa học Kỹ thuật Việt Kiều

Thư giãn với truyện cười


TRƯỚC MỘT BỨC TRANH KHỦNG KHIẾP



Một bà nhà giầu  và nổi tiếng khó tính, đi xem triển lãm tranh vẽ, bà hỏi hướng dẫn viên :


- Bức tranh này ai vẽ mà trông sợ vậy?


Hướng dẫn viên :


- Tranh Van Gogh vẽ chiếc tai của ông ta, sau khi ông ta cắt đấy !


Bà khách lại tiếp tục chăm chú nhìn các tấm tranh khác, 1 lúc sau bà lại thắc mắc :


- Còn bức tranh kia sao trông ghê thế ?


Hướng dẫn viên :


- Thưa bà, đó là tranh của Picasso!


Một lát sau, bỗng bà ta hét lên hãi hùng :


- Thế còn bức tranh khủng khiếp này là của ai?


Hướng dẫn viên lễ phép:


      - Dạ thưa bà, chỗ này không treo tranh, mà chỉ treo một tấm gương. Bà đang đứng trước một tấm gương đó ạ !

Ảnh đẹp


"Lập An soi bóng" - Nguyễn Xuân Duy
Bức ảnh Lập An soi bóng được chụp trong một buổi sáng mùa thu đầy nắng. Tôi cùng nhóm bạn đam mê chụp phong cảnh phải đón chuyến xe sớm để di chuyển từ Đà Nẵng ra Huế. Sau khi chụp bình minh sáng đầm Lập An, cảnh sinh hoạt chợ giữa đầm, cảnh các em bé theo cha mẹ ra đầm lượm lặt cá vụn... nhóm chuẩn bị ra về. Bất chợt, tôi nhìn lại, những đám mây trên cao như ùa xuống ôm trọn dãy núi phía sau đầm, mặt nước trong xanh và tĩnh lặng hơn khi không còn khuấy động bởi các loại tàu cá của ngư dân, một chiếc thuyền nan nằm trơ trọi giữa đầm lọt vô khung hình làm tiền cảnh cho một không gian mênh mông của núi, của đầm phía sau. Tự nhiên thấy con người cũng nhỏ bé, lẻ loi trước vẻ hùng tráng kỳ vĩ của thiên nhiên...

Trang thơ


Nấm râu
Tác giả: Phạm Phú Hải
          
Sớm mai cạo nửa hàm râu
Để dành bớt nửa khi rầu nhổ chơi
Cuộc vui túy lộng bời bời
Nhào lui lộn tới một đời sẽ qua
Râu ơi rồi sẽ bỏ ta
Đi về đâu những xế tà trắng mây
Xanh chưa kịp độ thơ ngây
Cái nhăn nheo đến đứng đầy bốn bên
Mai ngày mộ địa nằm im
Râu ra rậm nấm rung rinh gió chiều.
MẸ và CUỘC HÀNH TRÌNH ĐỜI BẠN
khuyết danh


·        Khi bạn bước chân vào thế giới này, mẹ đã ôm bạn trong tay. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách khóc như một nữ thần báo tử.
·        Khi bạn 1 tuổi, mẹ đút từng miếng ăn và chăm sóc cho bạn. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách khóc suốt đêm dài.
·        Khi bạn 2 tuổi, mẹ tập cho bạn đi. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách bỏ chạy đi khi mẹ gọi.
·        Khi bạn 3 tuổi, mẹ làm cho bạn tất cả những bữa ăn với tất cả tình thương yêu.  Bạn cảm ơn mẹ bằng cách quăng đĩa xuống sàn.
·        Khi bạn 4 tuổi, mẹ cho bạn một vài cây bút màu. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách dùng chúng tô lên bàn ăn.
·        Khi bạn 5 tuổi, mẹ diện cho bạn vào những ngày lễ. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách ngã ùm vào đống bùn gần nhất.
·        Khi bạn 6 tuổi, mẹ dắt tay bạn đến trường. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách la lên: "Con không đi".
·        Khi bạn 7 tuổi, mẹ mua cho bạn một quả bóng. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách ném nó qua cửa sổ nhà bên cạnh.
·        Khi bạn 8 tuổi, mẹ cho bạn một cây kem. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách để nó chảy cả vào lòng bàn tay.
·        Khi bạn 9 tuổi, mẹ cho bạn đi học piano. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách chẳng bao giờ ngó ngàng đến việc thực hành.
·        Khi bạn 10 tuổi, mẹ làm tài xế cho bạn suốt ngày, từ đi chơi bóng đá đến tập thể dục, rồi hết tiệc sinh nhật này đến tiệc sinh nhật khác. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách khi đến nơi nhảy ra khỏi xe và chẳng hề quay lại.
·        Khi bạn 11 tuổi, mẹ dẫn bạn cùng bạn bè của bạn đi xi-nê. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách xin ngồi ở hàng ghế khác.
·        Khi bạn 12 tuổi, mẹ răn bạn không được xem một vài chương trình nào đó trên Ti-vi. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách đợi cho đến khi mẹ rời khỏi nhà, liền bật lên xem.
·        Khi bạn 13 tuổi, mẹ đề nghị bạn cắt tóc. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách bảo rằng mẹ không biết thế nào là sành điệu.
·        Khi bạn 14 tuổi, mẹ dẫn bạn đi trại hè xa nhà 1 tháng. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách quên chẳng viết lấy một lá thư nào.
·        Khi bạn 15 tuổi, mẹ đi chợ về và chờ đợi sự chào đón của bạn. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách khóa cửa phòng ngủ.
·        Khi bạn 16 tuổi, mẹ dạy bạn lái chiếc xe của mẹ. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách lấy nó chạy bất cứ khi nào có thể.
·        Khi bạn 17 tuổi, mẹ đang đợi một cuộc gọi quan trọng. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách tán dóc trên điện thoại đến nửa đêm.
·        Khi bạn 18 tuổi, mẹ đã khóc trong ngày lễ tốt nghiệp của bạn. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách đi chơi với bạn bè đến chiều tối.
·        Khi bạn 19 tuổi, mẹ trả tiền học phí cho bạn, lái xe đưa bạn đến trường đại học, mang túi xách cho bạn. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách tạm biệt mẹ bên ngoài dãy phòng tập thể để khỏi lúng túng trước mặt bạn bè.
·        Khi bạn 20 tuổi, mẹ hỏi bạn đã gặp gỡ ai chưa. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách đáp:"Đó không phải là chuyện của mẹ".
·        Khi bạn 22, mẹ ôm bạn trong ngày lễ tốt nghiệp. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách hỏi xem mẹ có thể tặng bạn một chuyến du lịch Châu Âu không.
·        Khi bạn 23, mẹ sắm sửa tất cả đồ đạc cho căn hộ đầu tiên của bạn. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách nói rằng những người bạn của mẹ thật xấu xí.
·        Khi bạn 24, mẹ gặp vị hôn phu của bạn và hỏi về những kế hoạch tương lai của bạn. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách giận dữ và càu nhàu: "Con xin mẹ đấy".
·        Khi bạn 25, mẹ lo lễ cưới cho bạn, mẹ khóc và bảo rằng mẹ yêu bạn biết bao. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách dọn đến một nơi xa tít.
·        Khi bạn 30, mẹ gọi và khuyên bảo về việc chăm sóc trẻ con. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách bảo rằng: "Mọi việc giờ đã khác xưa rồi".
·        Khi bạn 40, mẹ gọi để nhắc bạn nhớ sinh nhật của một người thân nào đó. Bạn cảm ơn mẹ bằng câu trả lời: "Con thật sự bận mẹ à!"
·        Khi bạn 50, mẹ ngã bệnh và cần bạn chăm sóc. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách tìm đọc sách về đề tài: "Cha mẹ trở thành gánh nặng cho con cái như thế nào"
       Và rồi, một ngày kia, mẹ lặng lẽ ra đi. Tất cả những điều bạn chưa bao giờ làm sụp đỗ tan tành. "Hãy ru con, ru con qua suốt đêm dài. Bàn tay đưa nôi... có thể cai trị cả thế giới"
       Ta hãy dành một giây phút nào đó để báo hiếu và tỏ lòng kính trọng với người ta gọi là “Mẹ”, dù rằng một số người có thể sẽ không nói điều đó thẳng thắn với mẹ mình. Chẳng điều gì có thể thay thế mẹ được. Hãy trân trọng từng giây từng phút, dẫu rằng đôi khi mẹ không phải là người hiểu ta nhất trong những người gần gũi chúng ta, có thể không đồng ý với những suy nghĩ của chúng ta, nhưng người ấy vẫn là mẹ bạn!!!
       Mẹ sẽ luôn ở bên bạn, lắng nghe những phiền muộn, niềm vui cũng như những nỗi thất vọng. Hãy tự hỏi chính mình: "Mình có dành đủ thời gian cho mẹ để lắng nghe những phiền muộn và buồn chán của người nội trợ suốt ngày ở trong bếp không?"
       Yêu thương và kính trọng mẹ, dù rằng bạn có thể có cách nhìn khác với mẹ. Khi mẹ ra đi, những kỷ niệm yêu mến của quá khứ và cả nuối tiếc sẽ ở lại. Đừng xem những điều gần gũi nhất với trái tim bạn là hiển nhiên. Hãy yêu mẹ hơn bản thân mình, vì cuộc đời bạn sẽ vô nghĩa nếu không có Người.
       Mẹ cho ta tình yêu vĩnh cữu… Tình mẹ như biển cả và lòng mẹ như dòng sông ... mẹ ... tình mẹ vô vàng rộng lớn hơn vũ trụ tạo hóa!

Đừng tìm hạnh phúc

Nếu hạnh phúc là thứ tìm có thể thấy thì có lẽ con người chẳng phải nếm mùi khổ đau nhiều như vậy . Nếu hạnh phúc là thứ ẩn nấp để cùng con người tham gia trò trốn tìm thì cuộc sống này liệu có còn thời gian cho yêu thương?
Vì thế, hãy dừng cuộc tìm kiếm hạnh phúc ấy lại bởi nó không phải là đích đến mà nó là thứ luôn hiện hữu song hành bên ta, chỉ vì ta quá bận rộn với cuộc sống bộn bề mà ta quên mất nó đấy thôi.
Hạnh phúc ở đâu ?
Hạnh phúc nằm ở đôi môi của bạn đấy.
Một đôi môi biết mỉm cười và biết nói lời yêu thương chính là cửa ngõ dẫn đến hạnh phúc an nhiên của con người.
Nếu bạn chỉ biết than vãn, chỉ biết oán trách những trớ trêu của cuộc đời, chỉ biết dùng lời nói để chê bai, mỉa mai, công kích người khác thì đừng hỏi "Vì sao tôi không thấy hạnh phúc". Hãy nói về những yêu thương tốt đẹp, hãy mỉm cười với cuộc sống xung quanh, hãy dành những lời ngọt ngào cho những người bạn yêu quý và bạn sẽ thấy hạnh phúc nảy nở từ đôi môi.
Hạnh phúc nằm ở sự tha thứ.
Chẳng có ai ôm trong lòng mối hận thù mà cảm thấy vui vẻ và thoải mái cả. Có thể, họ đã làm tổn thương bạn, họ đã phản bội lòng tin và hằn trong lòng bạn một vết thương sâu hoắm và nhức nhối nhưng hãy đặt tay lên ngực mình và dặn với chính mình "Cuộc đời này vốn không đủ dài để yêu thương chỉ sao lại phí hoài nó cho hận thù"
Vì thế, bằng cách này hay cách khác, hãy quên đi những vết thương và quên đi người để lại vết thương ấy, bạn cho đi sự tha thứ cũng chính là cách bạn tự cho chính mình một món quà chứ đầy hạnh phúc và an nhiên.
Tôi không chắc chúng ta có thể lại tin, lại yêu người ấy như chưa có chuyện gì nhưng chỉ cần bản thân tha thứ được thì ta sẽ lại có thể mỉm cười khi giáp mặt nhau.
Như vậy, không phải sẽ tốt hơn sao.
Hạnh phúc nằm ở chữ Cho chứ không phải chữ Đòi.
Hãy cho đi những thứ bạn muốn nhận rồi cuộc đời sẽ trả lại cho bạn những điều mà bạn muốn, có thể nó không đến từ người bạn cần nhưng chắc chắn rằng trong dòng đời sau này, sẽ có người cho bạn lại những điều như thế.
Đừng đòi hỏi điều gì khi bản thân không làm được. Sự hụt hẫng khi điều mình muốn không được đáp lại rất dễ đẩy bạn vào hố sâu của thất vọng.
Vì thế, đừng tự giết cảm xúc của mình chỉ vì những đòi hỏi cho thỏa mãn cảm xúc của bản thân, hãy học cách cho đi thật nhiều, cuộc sống này, không để bạn chịu thiệt thòi đâu.
Hạnh phúc là khi bạn biết Đủ.
Nói theo kiểu dân gian là "cái gì quá cũng không tốt".
Yêu thương quá sinh ra gò bó, quan tâm quá sẽ khiến mất tự do, ghen tuông quá cũng mất vị tình yêu và cái gì cũng thế, chạm đến chữ Đủ sẽ chạm được hạnh phúc tròn vị.
Đừng chạy theo cái gì quá hoàn chỉnh và cũng đừng ép bản thân phải trở nên quá hoàn hảo, yêu thương vừa đủ, ấm áp vừa đủ, quan tâm vừa đủ và bên nhau vừa đủ có lẽ sẽ hạnh phúc hơn.
Và hạnh phúc chẳng nằm ở đâu xa, nó nằm ngay trong trái tim của chính ta, khi bản thân chông chênh mệt mỏi, hãy đặt tay lên tim và tự nỏi "Rồi mọi thứ sẽ ổn".
Khi nối buồn xâm chiếm tâm trí và cô đơn thống trị lấn át hạnh phúc, hãy tìm một khoảng không gian riêng với những bản nhạc ta yêu, những món ăn ta thích và tự nói với lòng "Hết hôm nay thôi nhé, ngày mai ta sẽ lại mỉm cười".
Đừng gắng gượng, hãy đối diện và tìm cách giải tỏa nỗi buồn và mang hạnh phúc quay về.
Hạnh phúc của ta nên tự ta xây lấy, đừng chạy theo người khác để thỏa mãn lòng họ và mang về thứ hạnh phúc ảo sẽ chết theo thời gian.

Thursday, April 28, 2016

Xem tranh thư pháp


Truyện tản mạn

Con gái cà phê một mình thì sao?

Người ta nói, người thích cà phê một mình là những người cô đơn. Họ chỉ mong tìm được hơi ấm giữa những người xa lạ cùng những cuộc chuyện trò mà có nghe cũng chưa chắc hiểu hết đầu đuôi...
***
con-gai-ca-phe-mot-minh-thi-sao
Quý cô Sài Gòn đỏng đảnh mang cơn mưa ào tới không báo trước khi nắng vàng ươm còn chưa kịp tắt. Ghé lại một quán cà phê bên đường đợi cho cơn mưa ngang qua. Đưa tay phủi những giọt nước còn đọng trên tóc, tay kia với menu gọi món khi hương cà phê xay ngào ngạt lướt qua mũi, cảm giác này, cũng thật khó gọi tên...
Tự hỏi rằng, bao lâu rồi ta không cà phê một mình? Bao lâu rồi ta chưa tự thưởng cho mình một buổi cà phê đúng nghĩa, chỉ thưởng thức vị đắng quyến rũ của cà phê thay cho những cuộc họp hành với đối tác, những buổi tranh luận với co-team?! Hình như Sài Gòn làm ta cuốn theo cuộc sống nhộn nhịp quá rồi, hình như làm ta bận rộn quá rồi, và hình như, ta cũng vô tình quá rồi...
Cũng có những người, thích cà phê một mình, bởi nhiều cảm xúc được dịp trào dâng khi bản thân dừng lại, nghe, nhìn và hiểu. Một mình với ly cà phê ngào ngạt giữa những người xa lạ, một bản nhạc cất lên – cho dù bản nhạc ấy ta từng nhấn next hàng trăm lần khi tự mở ở nhà – cũng trở nên hay ho đến kì lạ. Ngồi cà phê một mình bỗng dưng thấy bản thân mình trầm xuống, nhìn những người hối hả ngoài kia rồi tự tìm hình dáng mình trong đó, à thì ra mình đã bận rộn như thế, vội vã như thế, và hình như mình cũng đánh rơi điều gì mất rồi?!

Play
Current Time 0:01
/
Duration Time 0:01
Remaining Time -0:00
Loaded: 0%
Progress: 0%
0:01
Fullscreen
00:00
Mute

Những bản nhạc hay, những tác phẩm văn học ưu tú có khi cũng ra đời từ những buổi cà phê một mình. Giữa những tiếng cười nói quyện với hương cà phê với mức độ vừa phải, cũng là liều thuốc kích thích cảm xúc và lý trí để tạo ra những sản phẩm sáng tạo tuyệt vời.
Lâu lâu, ta cũng cà phê một mình. Không phải vì ta cô đơn, mà vì ta muốn tự thưởng cho cuộc sống vội vã của mình một ngày nghỉ phép. Muốn tạm xa mọi thứ xô bồ ngoài kia, nép mình bên tiếng nhạc và hương thơm. Nhìn ngắm vạn vật vẫn di chuyển khi mình ngừng lại, đếm xem mình đã làm được gì, đánh rơi điều gì còn chuẩn bị bước tiếp, một bước dài hơn, chắc chắn hơn trong cuộc sống vốn nhiều ganh đua này...
Con gái cà phê một mình thì sao?
NV

Thuốc trong rau

Cây rau má
Thân mềm lá mỏng như không
Cây rau ấy mọc lẫn cùng cỏ hoang
Nào ai chăm chút sớm hôm
Tự mình không, tự mình vươn giữa đời
Cả khi nát dưới chân người
Mà cây vẫn chẳng mọc gai bao giờ
Đức bền từ gốc sâu xa
Lại nuôi mầm biếc kết mùa dọc ngang
Khi thất bát, lúc nhỡ nhàng
Người bới đất ngỡ tìm vàng trong cây
Ơi cây rau má đất này
Nói điều chi với tháng ngày mà không.


Trong cuộc sống hàng ngày ít ai biết được rằng: Rau má – thứ rau mà nhiều người vẫn coi là loài rau mọc hoang dã nơi gốc ruộng, bờ đường ấy lại là một dược thảo rất quý, chữa được nhiều bệnh khá hữu hiệu…
Rau má không chỉ là một loại rau quen thuộc với người dân đất Việt, đặc biệt là với những người nông dân, mà nó còn là một dược thảo. Trong dân gian Rau má được dùng để chữa một số chứng bệnh thông thường rất hiệu nghiệm. Theo các sách thuốc cổ như: Bản thảo cương mục, Dược tính luận, Nam dược thần hiệu thì Rau má có vị đắng, tính hàn, vào 3 kinh can, tỳ và thận, có công dụng thanh nhiệt, lợi thấp, tiêu thũng giải độc, dùng chữa các chứng tiết tả mùa hè, bịnh lỵ, vàng da do thấp nhiệt, sỏi đường tiết niệu, bỏng, khái huyết, thổ huyết đau mắt đỏ dị ứng mẩn ngứa…
y hoc 37 Rau má – vị thuốc chữa nhiều bệnh
Dược lý học hiện đại nghiên cứu cho thấy: Rau má có chứa glucorit như asiaticoside cenlelloside các saponin như Brahmic axit, madasiatic axit và một số chất khác như carotrnoids, meso… insositol. Nghiên cứu thực nghiệm trên chuột bạch, chuột cống, các nhà khoa học nhận thấy Rau má có tác dụng trấn tĩnh, an thần thông qua cơ chế tác động trực tiếp lên hệ thống thần kinh trung ương. Rau má có tác dụng điều trị các vết ở da và niêm mạc là do các saponin chứa trong dịch chiết có tác dụng kích thích quá trình sinh trưởng của tế bào da, làm tăng sinh mạng lưới huyết quản của tổ chức liên kết giúp cho các mô tái tạo nhanh chóng khiến vết thương mau lành. Kết quả này thu được từ những nghiên cứu dùng dịch Rau má tiêm (chích) bắp hoặc dưới da cho các động vật thí nghiệm như chuột, thỏ. Mặt khác, Rau má còn có tác dụng kháng khuẩn rõ rệt, làm giảm trương lực cơ trơn ở ruột (chống co thắt), hưng phấn nhẹ hô hấp và hạ huyết áp. Trên lâm sàng, các nhà nghiên cứu cũng nhận thấy bột Rau má khô uống với liều 3 lần trong một ngày, mỗi lần 5 – 7g có tác dụng giảm đau khá tốt.
Trong dân gian, Rau má được dùng để chữa một số bệnh:
– Vàng da do thấp nhiệt: Rau má 30 – 40g, Đường phèn 30g sắc uống.
– Đi lỏng do trúng thực: Rau má 30g sắc với nước vo gạo uống hàng ngày.
– Đái ra máu: Rau má và Ích mẫu thảo mỗi thứ một nắm rửa sạch, giã nát vắt lấy nước uống.
– Táo bón: Rau má 30g giã nát đắp rốn.
– Bệnh sởi: Rau má 30 – 40g sắc uống.
– Áp xe vú giai đoạn đầu: Rau má tươi 30 – 70g sắc uống hoặc giã nát ép lấy nước uống.
– Giải ngộ độc thuốc và thực phẩm: Rau má tươi giã nát ép lấy nước uống (có thể thêm một chút Đường phèn).
– Hành kinh đau bụng đau lưng: Rau má khô tán bột mỗi ngày uống 2 thìa cà phê gạt ngang.
– Giải nhiệt, trị rôm sẩy, mẩn ngứa, mát gan, lợi tiểu: Rau má tươi 30 – 100g rửa sạch, giã nát vắt lấy nước uống hàng ngày hoặc dùng máy xay sinh tố xay nát rồi hoà đường uống.
Đối với bệnh nhân viêm gan virút cấp tính dùng 150g Rau má tươi sắc với 500ml nước cô còn 250ml, pha thêm Đường phèn chia uống 2 lần trong ngày khi đói bụng. Ngoài ra Rau má còn được dùng điều trị các bệnh nhiễm khuẩn màng não – tuỷ.
Ở nước ta Rau má mới chỉ được nghiên cứu trong điều trị các bệnh lý ngoài da, đặc biệt là bỏng. Theo cổ nhân, Rau má có tính lạnh nên những người hư hàn không nên dung.

Bài học Yoga số 6





Chào thái âm
( chandranamaskar)


Các thế nầy giống như các động tác chào thái dương , nhưng co giản nhiều hơn ở hông, vai . Bài tập chào thái dương dùng để tập vào buổi sáng. Còn bài tập chào thái âm dùng để tập vào các buổi khác trong ngày .( Hai hình chỉ hai cách tập hơi khác nhau một chút )
1- Ðứng thẳng . Hai chân khép vào nhau . Hai tay chấp lại trước ngực như đang cầu nguyện .
2- Hít vào . Ðưa hai tay lên khỏi đầu và ngược ra sau . Ngửa đầu ra sau . Ngưng lại một giây .
3- Thở ra . Ðưa hai tay về phía trước . Cúi gập người xuống . Ðưa hai tay xuống đất để tay và trán chạm vào chân . Mặt nhìn ra sau .
4- Hít vào . Bước chân trái ra sau và đưa thẳng chân ra .
Chân phải đứng thẳng . Thở ra . Ðưa mũi chạm vào chân phải . Hít vào .
5- Cong đầu gối phải lại .Cúi xuống sát ngực. Nhìn về trước . Thở ra .
6- Hít vào . Ðưa hai tay lên đầu . Thở ra .Ưởn người ra sau . Hít vào .Ðưa tay ra trước ngực . Hạ người xuống . Ðưa chân phải ra sau ngang với chân trái . Thẳng lưng . Thở ra . Hít vào rồi thở ra . Hạ người xuống . Cong hai khuỷu tay lên . Tay, càm, đầu gối và ngón chân chạm đất .
7- Hít vào . Ngửa mặt, ưởn vai và ngực lên trên .Phần rốn và chân chạm đất . Thở ra .
8- Hít vào . Ðưa người lên . Thở ra . Ðứng dậy .
9- Hít vào . Chân trái bước ra trước . Ðứng thẳng chân trái . Ðưa thẳng chân phải ra sau . Ðưa mũi chạm vào chân trái . Thở ra .
10- Cúi xuống sát hông . . Hít vào . Ðưa hai tay lên đầu . Thở ra . Ưởn người ra sau . Hít vào . Trở về vị trí cũ . Thở ra .
11- Hít vào . Bước chân phải ra trước chạm vào chân trái . Cúi đầu xuống . Hai chân đứng thẳng . Mủi chạm vào hai đầu gối . Thở ra .
12- Hít vào . Trở về thế đứng thẳng .
13-Thở ra . Trở về bước đầu tiên .Chấp hai tay trước ngực . Giữ lưng và chân thẳng .

Ảnh vui

Thư giãn với truyện cười


Con dê đen

Một luật sư làm việc trong một bộ lạc da đen. Ngày kia, có một anh chàng da đen đến gặp ông ta và nói :

- Vợ tôi vừa mới sinh con, thằng bé da trắng. Ông là người da trắng duy nhất ở đây!

Luật sư uống một ngụm trà và ôm tồn bảo :

- Đúng là trong tự nhiên có những điều không thể giải thích được. Ví dụ, anh hãy nhìn đàn dê kia. Tất cả đều màu trắng ngoại trừ con dê đen này. Chuyện cũng tương tự vậy thôi.

Mãi lúc sau, người da đen mới gật đầu và nói :

- Thôi được, tôi sẽ giữ bí mật về thằng con da trắng của tôi nếu như ông cũng giữ bí mật về con dê màu đen kia.

nên vận động sao cho an toàn?


Đi bộ: Đi bộ được các bác sỹ và chuyên gia khuyên người già nên áp dụng. Chúng là những môn thể thao ít rủi ro đối với người cao tuổi. Đi bộ đem lại sự dẻo dai và tươi tắn cho cơ thể. Đi bộ cũng là một bài tập tuyệt vời để dành thời gian cho chính bản thân mỗi người. Bài tập đơn giản này không chỉ giúp đôi chân trở nên dẻo dai, mà còn tránh ảnh hưởng lên các cơ như các bài nặng khác.
: Việc chạy bộ có thể được thực hiện trong nhà và ngoài trời tùy vào điều kiện thời tiết và sở thích. Đây là một bài tập thể dục rất tốt cho cơ thể. Tuy nhiên, vì cao tuổi, không nên chạy quá sức.
Yoga: Đây là một hoạt động tuyệt vời để phát triển sức mạnh, tăng cường cơ bắp, và tăng sức chịu đựng tim mạch, đặc biệt người có tuổi. Yoga tăng tính linh hoạt và dẻo dai của cơ thể, làm giảm đau nhức (đặc biệt là đau lưng).
Người cao tuổi vận động như thế nào? - Ảnh 1Yoga tăng tính linh hoạt và dẻo dai của cơ thể, làm giảm đau nhức cho người cao tuổi
Đứng trên một chân: Đây là bài tập rất hữu ích trong việc ngăn chặn chứng đột quỵ, bởi tư thế này làm tăng khả năng giữ thăng bằng khi đứng. Thời điểm bắt đầu bài tập, hãy dùng hai tay vịn ghế và giữ thăng bằng trên một chân, sau vài phút bạn đổi chân. Khi khả năng giữ thăng bằng tăng dần, bắt đầu vịn ghế bằng một tay và sau đó tiến dần đến việc giữ thăng bằng không cần vịn ghế. Tuy nhiên, khi tập cần có người ở bên cạnh không nên tập một mình để phòng ngừa tai nạn đáng tiếc.
Bên cạnh những bài tập này, các thiết bị y học cũng giúp người cao tuổi có cảm giác thoải mái như ghế massage… Cùng với niềm lạc quan, yêu cuộc sống sẽ là động lực giúp con người sống lâu, sống khỏe

Ảnh đẹp



blank
18. Góc phố

Liều thuốc tiên vô giá


Liều thuốc tiên vô giá. Một phần ba cuộc đời chúng ta sống trong giấc ngủ. Mới nhìn vào thời gian mất đi như thế, chúng ta phải tiếc ngẩn. Song, có phải đó là một sự mất thời gian thật sự không?
Nhu cầu về ngủ cao hơn nhu cầu về ăn. Không ăn có thể sống được vài tuần, song nếu không được ngủ, chỉ cầm cự được nhiều nhất là 5 đến 8 ngày.

Khả năng chức năng của các tế bào thần kinh có một giới hạn. Chúng ta không thể làm việc liên tục. Trong lúc hoạt động, các tế bào tiêu hao một số năng lượng lớn mà sau đó cần thiết phải được bù đắp ngay. Muốn vậy, chúng ta phải ngừng hoạt động trong một khoảng thời gian. Chỉ có giấc ngủ mới cho chúng ta một sự nghỉ ngơi để phục hồi lại sức khoẻ. Không được ngủ, các tế bào thần kinh bị phá huỷ. Giấc ngủ là sự ức chế lan toả ra khắp các vùng của bán cầu đại não và làm cho chúng ngừng hoạt động. Đó là sự hãm phanh tự vệ của bộ não. Giấc ngủ tạo điều kiện tối ưu cho một sự nghỉ ngơi sinh lý, phục hồi sức lực của các tế bào thần kinh và qua đó mà bảo vệ chúng khỏi sự căng thẳng suy nhược và sự huỷ hoại.
Ngủ không phải là một thời gian mất đi. Chúng ta ngủ 8 tiếng để chúng ta có thể có một cuộc sống lao động có ích 16 tiếng còn lại. Không có gì có thể thay thế được giấc ngủ. Ai không tôn trọng nó, nó sẽ trở thành kẻ thù, nó sẽ đặt sức khoẻ trước những tai ương khó lường được. Giấc ngủ là điều kiện tự nhiên của sự tồn tại nhân loại. Không một thứ thuốc nào, dù quý đến đâu, có thể thay thế được.
Nói đến thời gian của giấc ngủ, ta phải để ý đến một yếu tố quan trọng khác: chất lượng giấc ngủ. Ngủ sâu, yên lặng, thì sự phục hồi sức lực đã mất nhanh và chắc chắn hơn.
Để có một giấc ngủ ngon, có chất lượng, tối thiểu phải tuân theo những nguyên tắc sau:
– Tạo một thói quen đi ngủ và dậy đúng giờ là cực kỳ quan trọng. Khi ấy ngủ dễ dàng, ngủ ngon và sâu, chất lượng giấc ngủ cao.
– Không khí phòng ngủ trước khi đi ngủ có một tầm quan trọng rất lớn. Trong một căn phòng kín, chưa thông khí, giấc ngủ sẽ không yên và sáng dậy ta cảm thấy mệt. Trong khi đó ngủ sẽ thoải mái, sảng khoái khi được ngủ trong căn phòng thông thoáng.
– Để có một giấc ngủ tốt, việc đi dạo chơi trước khi ngủ có hiệu quả rất lớn. Như thế bộ não được yên tĩnh, thảnh thơi, oxy vào nhiều hơn. Dạo chơi còn gây ra một sự mệt mỏi nho nhỏ mà tác dụng của nó như một liều thuốc ngủ thiên nhiên tuyệt diệu.
– Giường ngủ cũng có tầm quan trọng của nó. Giường chiếu nên như thế nào? Mềm hay cứng? Khó mà nói cho đúng. Tất cả tùy theo cá tính từng người, tùy theo tuổi tác, sức khoẻ. Một số người ngủ ngon với một chiếc giường mềm, một số khác thích giường cứng. Trong bất cứ trường hợp nào, giường phải dễ chịu không gây phiền hà đến giấc ngủ. Nên nằm nghiêng về phía bên phải, vì ở tư thế này các cơ quan bên trong hoạt động tốt hơn.
Cuối cùng giấc ngủ không những chỉ phục hồi sức lực của cơ thể đã bị mất, mà còn dùng để giảm nhẹ hoặc chữa một số bệnh nặng như loét dạ dày, tăng huyết áp, suy nhược thần kinh.
Giấc ngủ là liều thuốc tiên vô giá. Chúng ta phải học ngủ cho tốt. Để giấc ngủ có tác dụng thực sự tốt cho sức khoẻ và để kéo dài tuổi thọ.
(Theo suckhoedoisong)

Trang thơ

Về thăm           
  • Tác giả: Hoàng Song Liêm
              
    Từ xứ lạ ta về
    Thăm người xưa cảnh cũ
    Dòng đời như cơn lũ
    Cuốn mãi đời ta đi…

    Có những con đường trên khắp nẻo quê hương
    Vẫn đong đầy kỷ niệm
    Của một thoáng đời trai
    Chí những toan dời non, lấp biển
    Mùa từng mùa chinh chiến điêu linh.
    Có những con đường Sài Gòn rợp bóng cây xanh
    Của những chiều hẹn hò
    Tay đan tay còn vương mùi áo trận
    Vai kề vai còn thơm áo học trò…
    Có những con đường Sài Gòn rợp lá me bay
    Của những chiều cuối tuần
    Trên những hè phố cũ
    Tay trong tay người yêu bé nhỏ
    Đầu đường góc phố tìm nhau…
    Và Sài Gòn có những đêm thâu
    Đèn xanh, đèn đỏ
    Bạn bè ta ở đây, ở đó
    Tìm nhau trong cơn say
    Chờ nhau trong quán nhạc
    Bốn phương, tám hướng sum vầy…
    Bấy nhiêu năm xa cách đã bao ngày
    Từ xứ lạ, ta về đây chốn cũ
    Nhìn cho rõ mặt mày
    Bạn xưa còn mấy đứa?
    Ôi, tóc trắng đã như mây
    Mộng đời thôi đã lỡ
    Gọi một cơn say mong được cười nghiêng ngửa
    Sao nước mắt ngươi đầy,
    Sao nước mắt ta chan?
Uống Trà & Sức Khỏe
Lê Ngọc Minh sưu tầm


1. Sau khi thức dậy nên uống một tách trà thanh đạm
Vì sau một đêm dài cơ thể đã tiêu hao một lượng nước đáng kể, uống một tách trà thanh đạm vào buổi sáng, không những kịp thời bổ sung lượng nước mà còn có thể hạ huyết áp. Nhất là những người cao tuổi, sau khi thức dậy vào sáng sớm, uống một tách trà thanh đạm, sẽ có lợi cho sức khỏe. Lý do phải pha trà thanh đạm, là để tránh màng lót dạ dày bị tổn hại.

2. Sau khi ăn nhiều dầu mỡ nên uống trà
Protein trong những thức ăn nhiều dầu mỡ thường rất phong phú, thời gian tiêu hóa chậm khoảng bốn tiếng đồng hồ. Vì thế sau khi ăn sẽ không thấy đói. Thức ăn tồn tại quá lâu trong dạ dày, sẽ làm cho chúng ta cảm thấy khát nước. Lúc này uống trà đậm sẽ có lợi trong việc nhanh chóng đưa thức ăn vào đường ruột, làm cho dạ dày dễ chịu hơn. Nên uống trà nóng và không quá nhiều, nếu không sẽ làm loãng dịch dạ dày, ảnh hưởng đến tiêu hóa.

3. Sau khi ăn mặn nên uống trà
Ăn quá mặn không có lợi cho sức khỏe, nên nhanh chóng uống trà để lợi tiểu, bài tiết lượng muối dư thừa. Uống trà, nhất là loại trà xanh có hàm lượng catechins cao, có thể ức chế sự hình thành những chất dẫn đến ung thư, tăng cường khả năng miễn dịch.

4. Sau khi ra nhiều mồ hôi nên uống trà
Lao động thể lực quá sức và làm việc trong nhiệt độ cao, sẽ tiết ra lượng mồ hôi rất lớn, lúc này uống trà có thể nhanh chóng bổ sung lượng nước cho cơ thể, giảm nồng độ của máu và sự đau nhói của bắp thịt, từng bước loại trừ cảm giác mệt mỏi.

5. Làm việc trong hoàn cảnh bức xạ nên uống trà
Công nhân khai thác quặng mỏ, bác sĩ y tá làm việc trong bộ phận chụp X quang, người làm việc thường xuyên trước máy tính hay ngồi xem tivi trong một thời gian dài và những ai làm việc với máy photocopy nên uống trà. Vì những công việc trên ít nhiều bị tác dụng bức xạ, trà có tác dụng chống bức xạ nhất định, uống trà thường xuyên có lợi trong việc phòng hộ.

6. Những người làm việc về khuya và lao động trí óc nên uống trà
Trong trà có caffeine, giúp cho đầu óc tỉnh táo, vì thế nhà văn, học giả và người hoạt động trí óc vào ban đêm nên uống trà, sẽ có lợi cho hoạt động tư duy, tăng cường trí nhớ, nâng cao hiệu quả công việc.

7. Ca sĩ và người thuyết trình nên uống trà
Làm việc một thời gian dài với cổ họng của mình, nên nhấp những ngụm trà để dưỡng cổ họng và thanh quản, cũng có thể phòng chống bị khàn giọng và xảy ra tình trạng viêm họng.

8. Người hút thuốc nên uống trà
Người hút thuốc nên thường xuyên uống trà, chủ yếu có bốn lợi ích:
- Giảm nguy cơ bị ung thư do hút thuốc: Hàm lượng catechins trong trà có thể ức chế chất Freeradical do thuốc lá gây ra, phòng ngừa khối u.
- Có thể giảm nhẹ ô nhiễm bức xạ do hút thuốc: Chất catechins và lipoxygenase trong trà có thể giảm nhẹ sự gây hại của bức xạ đối với cơ thể con người, có tác dụng bảo vệ chức năng tạo máu. Kết quả của những lần thí nghiệm cho thấy, dùng trà để trị bệnh bức xạ nhẹ do phóng xạ gây ra hiệu quả của nó đạt đến 90%.
- Phòng chống bạch nội chướng phát sinh do hút thuốc: Hút thuốc là kẻ thù lớn trong việc làm tổn hại mắt, thúc đẩy phát sinh bạch nội chướng. Carrotere trong trà cao hơn gấp nhiều lần so với rau cải và trái cây thông thường, Carrotere không chỉ có tác dụng phòng chống bạch nội chướng và bảo vệ mắt, đồng thời còn có thể ngừa ung thư, giải độc thuốc lá.
- Bổ sung vitamin C bị tiêu hao khi hút thuốc: Vitamin C trong trà khá phong phú, nhất là trà xanh, người hút thuốc uống trà xanh có thể hấp thu lượng vitamin C thích hợp, đặc biệt là khi bạn kiên trì dùng trà xanh, hoàn toàn có thể bổ sung sự thiếu hụt vitamin C do hút thuốc gây ra, duy trì được trạng thái cân bằng, loại trừ chất Freeradical, tăng cường khả năng đề kháng của cơ thể.

9. Người bị bệnh tiểu đường nên thường xuyên uống trà
Triệu chứng của bệnh tiểu đường là đường huyết quá cao, khát nước, mất sức. Uống trà có thể hạ đường huyết một cách hiệu quả, có tác dụng giải khát và tăng cường thể lực. Bệnh nhân thông thường nên uống trà xanh, lượng trà có thể tăng dần một ít và pha uống mấy lần trong một ngày.

10. Khi tháo dạ (tiêu chảy) nên uống trà
Tháo dạ rất dễ làm cho cơ thể thiếu nước, uống nhiều trà đậm, hóa chất hỗn hợp trong trà có thể kích thích màng lót dạ dày, giúp hấp thu lượng nước nhanh hơn so với uống nước thông thường, nhằm nhanh chóng bổ sung lượng nước cần thiết cho cơ thể.

 

Nếu Chỉ Còn Một Ngày Để Sống

Sẽ là một ngày không như...mọi ngày.
Không đủ thời gian để nói lời cảm ơn.
Không đủ thời gian để nói lời xin lỗi.
Không đủ thời gian để nói lời chia tay.
Không đủ thời gian để làm những điều mình muốn.
Không đủ thời gian để yêu nhiều hơn.
Không đủ thời gian để bớt giận hờn.
Không đủ thời gian để tẩy xóa những day dứt, những chua cay.
Nếu bạn còn một ngày để sống bạn sẽ làm gì?
Từ hồi còn nhỏ, tôi thường hay tự hỏi, tại sao mình lại sinh ra trong đời này?
Mình sống để làm gì?
Ý nghĩa của cuộc sống là gì?
Sau này lớn lên một chút, chứng kiến cuộc đời có nhiều thù hận, lừa dối, cãi vã, đôi lúc tôi càng cảm thấy chán nản, tôi tự hỏi chẳng lẽ cuộc đời chỉ có thế? Vậy con người sống để làm gì?
Tóm lại, ý nghĩa lớn nhất của cuộc sống chính là: Có một ai đó để yêu, có một việc gì đó để làm, và có một điều gì đó để mà hy vọng.
Nếu bạn còn một ngày để sống?
Bạn sẽ nghĩ tới những ai?
Bạn sẽ muốn nói gì tới họ?
Bạn còn tâm nguyện gì chưa làm không?
Khi đọc tới đây, bạn đừng quên thăm hỏi những người bạn đang nghĩ tới, đừng quên bắt tay vào thực hiện những ước mơ của mình.
Bạn hãy sống như ngày mai phải chết, yêu như ngày mai phải cách xa, thực hiện ước mơ của bạn như thể nó là cơ hội cuối cùng trong cuộc đời bạn. Và cuối cùng, sống thanh thản, tự do, tự tại. Cuộc đời có bao nhiêu đâu mà bon chen, ganh đua, nghi kị lẫn nhau. Hãy dành những thời khắc ấy cho tình yêu, cho những điều tốt đẹp.
Nếu lỡ mình chỉ còn sống được một ngày thì sao nhỉ? Có nhiều điều mình phải làm. Hai mươi tư giờ mình sẽ chia thật đều: sáu giờ cho bạn bè, sáu giờ cho gia đình, sáu giờ cho người ấy và sáu giờ cho bản thân. Nhiều khi nghĩ bản thân mình nhận được gì từ mọi người và mình làm được gì cho mọi người hay chưa? Mình sẽ làm thật nhiều cho những người mình yêu thương. Dù điều đó không lớn, không quan trọng nhưng mình hi vọng những người mình yêu mến sẽ cảm thấy điều đó quý giá.
Nếu chỉ còn một ngày được sống, mình muốn ngày đó trời sẽ mưa. Vì mình thích trời mưa! Mình nhớ có một người từng nói mình thế này: “Bạn bảo bạn yêu nắng, tại sao khi nắng lên bạn lại đội mũ? Bạn nói bạn yêu mưa, tại sao khi mưa trĩu hạt bạn lại bung dù để cho hạt mưa không chạm vào bạn?". Mình rất thích câu nói đó, một ngày để sống, mình sẽ sống trọn với cơn mưa, để cho mưa ôm lấy mình, ôm lấy đôi mắt mình, hôn lên đôi môi mình. Trời mưa khiến tim mình vui, mình thích tiếng mưa rơi, thích tiếng cười của những đứa trẻ thơ trong mưa, nó khiến mình yêu cuộc sống hơn.
Nếu chỉ còn một ngày để sống, mình sẽ không bên "ấy" đâu. Mình chỉ gặp "ấy" một lát thôi, mình sẽ đi ngay. Vì mình không muốn "ấy" chiếm hết cả một ngày cuối cùng của mình. Vì khi ở bên "ấy", mình không thể dứt ra được. "Ấy" cho mình một cảm giác ấm áp, một cảm giác được che chở, bên "ấy", mình thấy an toàn hơn bao giờ hết. Một ngày! Có lẽ không đủ cho một câu chuyện, không đủ cho một cái ôm, không đủ cho một nụ hôn và hơn hết không đủ cho một tình yêu "ấy" nhỉ! Nhưng mình nguyện yêu "ấy" cho dù chỉ một ngày thôi, mình thấy hạnh phúc lắm rồi. Đừng cố quên "ấy" ơi! Hãy giữ tình yêu của mình vào tim. Hãy cứ nhảy múa cho đến khi môi có thể mỉm cười khi nghĩ về tình yêu ấy. Một người kỉ nữ thực thụ có thể cười trong những lúc đau khổ nhất. Mình yêu "ấy" không bằng đôi mắt, không bằng đôi tai mà bằng trái tim.
Mình chỉ mong “ấy" đến bên mình, nắm tay mình, ôm mình vào lòng và yêu mình bằng cả trái tim. Để mai kia lỡ mình không còn bên "ấy" nữa lỡ tai mình không còn nghe được giọng của "ấy", lỡ mắt mình không còn được nhìn thấy "ấy" và tim mình không còn được đập chung nhịp với "ấy" thì mình cũng không hối tiếc vì được bên "ấy" lần cuối. Một ngày! Chỉ đủ cho mình nhìn "ấy", đủ cho mình nói câu "Tớ iêu ấy" với "ấy". Dù chỉ một ngày nhưng là một ngày ý nghĩa thì một ngày đó mình sống đâu có lãng phí phải không "ấy"? Mình ước giây phút này lặng mãi để tim được bình yên, mình được phép nhớ về "ấy". Mình thích cách "ấy" cười và nhìn mình nó khiến tim mình ấm áp. Mình không tìm thấy cảm giác đó ở những người xung quanh. Mình yêu "ấy" đơn giản vì "ấy” khiến mình hạnh phúc. Vui lên "ấy" nhé! Ấm áp và không còn u tối nữa.
Một ngày của mình phải kết thúc thôi, bao nhiêu đây đủ khiến mình cảm thấy cuộc sống có ý nghĩa. Dù còn một ngày để sống, mình rất vui vì những gì mình làm được. Mình không muốn một ngày cuối cùng của mình trôi qua vô ích. Mình muốn sống trọn vẹn về thời gian lẫn ý nghĩa như thế cuộc sống của mình mới có ích. Mình không thấy hối tiếc vì góp hơi thở, góp nhịp tim vào mặt đất này.
Con người ai cũng có tình thương cả, tại sao phải để đến ngày cuối cùng mới trao yêu thương?
Mở lòng mình đi nào!