Những Tấm Ảnh
Hạnh Thuần
Hôm nọ nhà chị có giỗ, đông đảo hơn ngày thường. Sau bữa cơm, cả gia đình xúm xít trong phòng khách. Mấy cô cháu gái lao xao nói cười, khoe nhau những tấm ảnh chụp nhân những chuyến du lịch, tham quan riêng rẽ của chúng. Chị cũng hăm hở chen vào nhìn ngắm qua cái laptop nhỏ gọn của một cô cháu.
Chị hỏi xem các cháu có rửa ảnh ra không, chúng cười: “Dạ, tụi cháu chỉ cất trong USB hoặc trong máy như thế này thôi, Dì à!”. Chị hơi thất vọng, như vậy làm sao chúng có thể khoe với bà của chúng. Mẹ chị mắt đã kém, đâu có chạy theo tốc độ lướt như gió, theo kiểu tiết kiệm thời gian khi mấy cô cháu bấm xem ảnh như vậy được.
Thú vui của Bà bây giờ, ngoài việc đọc sách báo và làm thơ, là thỉnh thoảng giở lại những quyển album đầy ắp kỷ niệm của một đời người, liên quan đến biết bao con người khác, với biết bao biến cố xảy ra trong cuộc sống, từ một vài tấm ảnh đen trắng chụp nhân đám cưới ba mẹ chị, mà những nhân vật trong ảnh hầu hết đã trở thành người thiên cổ... đến những tấm ảnh của gia đình mỗi lúc tăng dần nhân khẩu theo nhiều năm tháng.
Mẹ chị cũng lưu giữ ảnh bạn bè, đồng nghiệp của ba mẹ, sắp xếp chúng nằm rải rác theo thứ tự thời gian. Mỗi khi có dịp về bên mẹ, chị lại được nghe những câu chuyện buồn-vui qua cách kể rành mạch của mẹ.
Những tấm ảnh luôn làm cho mắt mẹ chị long lanh như đang cười, vì mẹ chị đã đặt cả trái tim thương yêu của bà vào chúng. Việc lưu giữ những tấm ảnh của mẹ chị còn đem lại niềm vui, sự an ủi cho những người khác. Chẳng hạn có đôi lúc, con cháu của những người quen biết cũ tìm đến thăm, được mẹ chị cho xem ảnh cũ, kể những câu chuyện ngày xưa về người thân của họ... họ đã vô cùng xúc động.
Quý hơn nữa, mẹ chị còn biếu những tấm ảnh mà họ chưa từng thấy, chưa từng biết đến. Họ trân trọng tấm lòng của mẹ chị, rối rít cảm ơn khi nhận những tấm ảnh mà bà đã nâng niu gìn giữ.
Ở cuộc sống đời thường, có những tấm ảnh đã trở thành bất tử, ghi lại những khoảnh khắc lịch sử, thiêng liêng và không thể nào tái hiện. Chúng luôn được đánh giá như những báu vật bất khả xâm phạm, không thể thay thế.
Những tấm ảnh của mẹ chị cũng thế, chúng sẽ trở thành tài sản tinh thần bà để lại cho các con. Rồi mai kia, anh chị em của chị sẽ tiếp tục thu thập, bỏ thêm vào album gia đình những tấm ảnh lưu niệm mà trong lòng đau đáu nỗi nhớ mẹ hiền.
Hạnh Thuần
No comments:
Post a Comment