Trang thơ
Tác giả: Hoàng Song Liêm
Từ xứ lạ ta về
Thăm người xưa cảnh cũ
Dòng đời như cơn lũ
Cuốn mãi đời ta đi…
Có những con đường trên khắp nẻo quê hương
Vẫn đong đầy kỷ niệm
Của một thoáng đời trai
Chí những toan dời non, lấp biển
Mùa từng mùa chinh chiến điêu linh.
Có những con đường Sài Gòn rợp bóng cây xanh
Của những chiều hẹn hò
Tay đan tay còn vương mùi áo trận
Vai kề vai còn thơm áo học trò…
Có những con đường Sài Gòn rợp lá me bay
Của những chiều cuối tuần
Trên những hè phố cũ
Tay trong tay người yêu bé nhỏ
Đầu đường góc phố tìm nhau…
Và Sài Gòn có những đêm thâu
Đèn xanh, đèn đỏ
Bạn bè ta ở đây, ở đó
Tìm nhau trong cơn say
Chờ nhau trong quán nhạc
Bốn phương, tám hướng sum vầy…
Bấy nhiêu năm xa cách đã bao ngày
Từ xứ lạ, ta về đây chốn cũ
Nhìn cho rõ mặt mày
Bạn xưa còn mấy đứa?
Ôi, tóc trắng đã như mây
Mộng đời thôi đã lỡ
Gọi một cơn say mong được cười nghiêng ngửa
Sao nước mắt ngươi đầy,
Sao nước mắt ta chan?
Thăm người xưa cảnh cũ
Dòng đời như cơn lũ
Cuốn mãi đời ta đi…
Có những con đường trên khắp nẻo quê hương
Vẫn đong đầy kỷ niệm
Của một thoáng đời trai
Chí những toan dời non, lấp biển
Mùa từng mùa chinh chiến điêu linh.
Có những con đường Sài Gòn rợp bóng cây xanh
Của những chiều hẹn hò
Tay đan tay còn vương mùi áo trận
Vai kề vai còn thơm áo học trò…
Có những con đường Sài Gòn rợp lá me bay
Của những chiều cuối tuần
Trên những hè phố cũ
Tay trong tay người yêu bé nhỏ
Đầu đường góc phố tìm nhau…
Và Sài Gòn có những đêm thâu
Đèn xanh, đèn đỏ
Bạn bè ta ở đây, ở đó
Tìm nhau trong cơn say
Chờ nhau trong quán nhạc
Bốn phương, tám hướng sum vầy…
Bấy nhiêu năm xa cách đã bao ngày
Từ xứ lạ, ta về đây chốn cũ
Nhìn cho rõ mặt mày
Bạn xưa còn mấy đứa?
Ôi, tóc trắng đã như mây
Mộng đời thôi đã lỡ
Gọi một cơn say mong được cười nghiêng ngửa
Sao nước mắt ngươi đầy,
Sao nước mắt ta chan?
No comments:
Post a Comment