Một bí quyết cổ truyền
NỘI DUNG NĂM THỨC TẬP LUYỆN "SUỐI NGUỒN TƯƠI TRẺ" (THỨC I.II.III)
Thức thứ nhất
Ông Bradford nói tiếp: "Thức thứ nhất nầy là một phương pháp tập rất đơn giản. Mục đích cấp kỳ của nó là làm cho các luân xa xoáy nhanh trở lại. Bạn thường bắt gặp động tác nầy ở những trẻ em khi chúng chơi đùa.
"Trong thức thứ nhất nầy, tất cả những gì mà bạn cần phải làm là giương thẳng 2 tay ra theo chiều ngang. Sau đó bạn xoay tròn cho đến khi hơi chóng mặt. Một điều mà bạn phải lưu ý đó là; xoay tròn từ trái sang phải. Nói cách khác, nếu bạn để cái đồng hồ trên sàn nhà trước mặt bạn, thì bạn phải quay theo chiều kim đồng hồ. "Hầu hết những người lớn tuổi chỉ có thể xoay khoảng 6 lần trước khi cảm thấy chóng mặt. Vì mới bắt đầu tập luyện, tôi khuyên bạn không nên vượt qúa 6 vòng quay. Sau đó, nếu cảm thấy chóng mặt thì bạn có thể ngồi hoặc nằm xuống để cho nó vơi đi. Lúc đầu tôi cũng đã từng làm như thế. Nói tóm lại để bắt đầu, bạn chỉ nên thực hành thức thứ nhất nầy cho đến khi hơi cảm hấy chóng mặt. Rồi dần dà, sau khi luyện tập cả 5 thức, bạn sẽ có thể xoay tròn nhiều vòng hơn mà không cảm thấy chóng mặt như lúc mới bắt đầu.
"Ngoài ra để giảm thiểu sự chóng mặt, bạn cũng có thể noi theo cách thức của các vũ công. Trước khi bắt đầu quay tròn, bạn hãy tập trung tầm nhìn vào một điểm duy nhất nào đó trước mặt, và khi khởi sự quay, hãy hướng ánh mắt về cái điểm đó càng lâu càng tốt. Cuối cùng, bạn sẽ phải rời nó khỏi tầm mắt, để cho đầu bạn có thể cùng xoay theo thân. Khi điều nầy xảy ra, bạn xoay đầu thật nhanh hầu có thể hướng tầm mắt càng sớm càng tốt về cái điểm đó. Chính cái "điểm chuẩn" nầy giúp bạn đỡ chóng mặt và không bị lúng túng".
[ Ghi chú thêm của người đã tập thức nầy: Khi xoay tròn nên hít thật sâu và thở ra thật dài. Khi xoay thì hai bàn chân phải di động, vì vậy nên giữ cho 2 gót chân chạm vào nhau. Như thế sẽ giúp cho mình cảm thấy thăng bằng bởi vì lúc nào mình cũng cảm thấy có điểm tựa ở trên 2 bàn chân của mình hay nói cách khác là mình cảm thấy như đang quay trên một cái trục. Nếu không thì mình sẽ quay hết cái phòng và có thể 2 bàn tay sẽ chạm vào những đồ vật xung quanh ]
"Hồi còn ở Ấn Độ, tôi đã ngạc nhiên khi trông thấy các Maulawiyah (tu sĩ Hồi Giáo) không ngớt xoay tròn trong các vũ điệu tôn giáo của họ. Sau khi đã thụ giáo với Lạt Ma về thức tập thứ nhất nầy, tôi bỗng nhớ lại hai điều có liên quan đến thức tập nầy. Một là các tu sĩ nầy luôn luôn xoay mình theo một hướng từ trái sang phải hoặc nói khác hơn là xoay theo chiều kim đồng hồ. Hai là những tu sĩ gìa vốn thường xuyên phải xoay mình trong các nghi lễ, thường có vẻ khỏe mạnh và tráng kiện hơn những người cùng lứa tuổi với họ.
"Khi tôi nêu vấn đề nầy với Lạt Ma, ngài đã giải thích rằng cái động tác xoay người nầy có một tác dụng rất hữu ích, nhưng đồng thời nó cũng mang tính tác hại. Ngoài ra, ngài cũng cho biết sự xoay tròn thái qúa đã kích thích qúa mức một số những luân xa đến nỗi cuối cùng chúng bị cạn kiệt. Điều nầy đưa đến hệ lụy là trước tiên làm tăng nhanh dòng trôi chảy của prana, nguồn sinh lực chủ yếu của sự sống và rồi làm bế tắc nó. Cái hành động xây dựng rồi xé toạc nầy khiến các giáo sĩ Hồi Giáo phải nếm trải một trạng thái "chấn động tâm thần" (tẩu hỏa nhập ma) và khiến cho họ đi lệch ra khỏi con đường của tôn giáo và gía trị tinh thần vốn cao siêu của nó.
Và ông Bradford nói tiếp: " Nhưng các Lạt Ma thì không bao giờ đưa thức xoay mình đến chỗ thái qúa. Trong khi các giáo sĩ Hồi Giáo có thể xoay mình hàng trăm lần, thì các Lạt Ma chỉ thực hành nó khoảng chục lần hoặc nhiều hơn đôi chút, vừa đủ đưa các luân xa vào hoạt động.
Thức thứ hai
Ông Bradford nói tiếp: "Tiếp theo thức thứ nhất là thức thứ hai và mục tiêu của thức nầy là nhằm kích thích hơn nữa bảy luân xa. Thức nầy cũng đơn giản như thức thứ nhất. Trong thức nầy người tập phải nằm dài trên sàn, mặt ngửng lên. Tốt nhất bạn nên nằm trên một tấm thảm dầy hoặc một tấm nệm bằng phẳng. Các Lạt Ma thực hành nghi thức nầy trên một tấm thảm mà người Tây Phương thường gọi là thảm cầu kinh; thảm làm bằng len khá dầy và mục đích của nó là để ngăn không cho cơ thể bị thấm nhiễm bởi cái lạnh của sàn nhà.
"Một khi bạn đã nằm duổi lưng, thẳng người, hãy buông hai cánh tay dọc theo hông, gan bàn tay úp xuống sàn, giữ cho các ngón tay sát vào nhau. Tiếp đó bạn nhấc đầu lên, thu cầm vào ngực. Trong khi làm như thế, nhấc hai cẳng chân lên, đầu gối thẳng, trong thư thế thẳng đứng. Nếu có thể bạn hãy để hai chân vươn ngược lên trên thân về phía đầu, nhưng phải giữ cho 2 đầu gối thật thẳng.
"Rồi từ từ thả đầu và hai cẳng chân xuống sàn nhà trong khi đầu gối vẫn giữ thẳng. Hãy thư giãn toàn bộ các cơ bắp sau đó, thực hành lại thức tập nầy. Trong khi thực hành bạn hãy tuân theo nhịp thở như sau: hít vào thật sâu khi bạn nhấc đầu và hai cẳng lên, thở ra toàn bộ khi bạn hạ đầu và hai chân xuống. Giữa những lần tập, trong khi bạn thư giãn cơ bắp, bạn vẫn tiếp tục hít thở theo nhịp vừa kể. Càng hít thở sâu thì càng tốt.
"Nếu không thể giữ cho hai đầu gối được thật thẳng, thì bạn có thể cong chúng theo mức độ cần thiết. Tuy vậy nếu bạn tiếp tục luyện tập thức nầy, thì hãy cố để giữ cho 2 đầu gối càng thẳng càng tốt.
"Một vị Lạt Ma đã kể với tôi rằng khi lần đầu tiên ngài thực hành cái thức luyện tập nầy, ngài đã qúa gìa yếu và lụ khụ đến nổi ngài không thể nhấc hai bàn chân trong tư thế thẳng đứng. Vì thế ngài bắt đầu bằng cách đưa hai chân lên trong tư thế cong và với tư thế đó, đầu gối ngài thẳng tắp nhưng hai chân thì tòn teng. Thế rồi từ từ, từng chút một, ngài có thể giương thẳng chân ra và 3 tháng sau đó ngài đã có thể giương thẳng chúng một cách dễ dàng".
Ông Bradford cho biết tiếp:
"Vị Lạt Ma lạ lùng nầy đã mang lại cho tôi khá nhiều ngạc nhiên. Khi kể lại cho tôi nghe về chuyện đó, ngài là một người hoàn toàn tươi trẻ và khỏe mạnh, tuy tôi biết rằng ngài đã lớn tuổi hơn tôi nhiều. Một trong những niềm vui của ngài là cố gắng vác một thúng rau tươi nặng khoảng vài trăm cân Anh từ vườn để lên tu viện ở trên núi cao, cách đó vài trăm feets. Ngài vác đi như thế, không nóng vội nhưng đồng thời cũng không dừng chân nghỉ và khi đến nơi ngài chẳng có vẻ gì là hụt hơi. Một lần khi tôi cố theo ngài để ngược lên tu viện, tôi đã phải dừng lại ít nữa làlần để thở nhưng rồi sau đó tôi cũng có thể di chuyển dễ dàng như ngài và chẳng cần dùng đến chiếc gậy nữa. Nhưng đây lại là chuyện khác".
Thức thứ ba
"Thức thứ ba nầy cần phải được thực hành ngay sau thức thứ hai. Tựa như thức trước, thức nầy cũng rất đơn giản. Tất cả những gì mà bạn phải làm là qùy gối trên sàn nhà và giữ cho thân mình thẳng đứng, hai bàn tay áp sát vào đùi. Sau đó nghiêng đầu và cổ về phía trước, cằm thu vào ngực. Tiếp đến ngửa đầu và cổ ra phía sau càng xa càng tốt, đồng thời ngã người ra sau, cong hẳn cột sống. Khi cong mình như thế bạn hãy bám cánh tay và bàn tay lên đùi để làm điểm tựa.Cong người xong, hãy trở về với tư thế cũ và lập lại toàn bộ thức thứ ba nầy lần nữa.
"Cũng tựa như thức thứ hai, ở thức thứ ba nầy bạn cũng phải điều hòa nhịp thở đúng như quy định. Bạn phải hít vào thật sâu khi cong cột sống và thở ra khi quay về với tư thế thẳng đứng. Hít thở sâu là điều rất hữu ích vì như thế bạn có thể đưa dưỡng khí vào buồng phổi càng nhiều càng tốt. "Tôi đã từng trông thấy cảnh 200 Lạt Ma đồng loạt luyện thức nầy. Để điều tâm hay nói khác hơn là tập trung tư tưởng, tất cả đều nhắm mắt lại để loại bỏ những ràng buộc của thế giới bên ngoài và có thể tập trung vào chính mình.
"Từ hàng ngàn năm trước các Lạt Ma đã hiểu rằng mọi lời giải đáp cho những bí ẩn khôn lường của đời sống đều được tìm thấy ở bên trong chính mình. Họ đã phát hiện rằng tất cả những tính chất đã kết hợp lại để tạo thành đời sống chúng ta đều phát khởi từ bên trong cá nhân con người. Đây là một quan điểm mà người Tây Phương chẳng thể nào am hiểu bởi theo họ thì đời sống vốn đưọc khuôn đúc bởi những lực không thể kiểm soát được của thế giới vật chất. Chẳng hạn như hầu hết những người phương Tây đều cho rằng cơ thể con người không tránh được phải lão hóa và suy thoái vì đó là quy luật tự nhiên. Vậy mà khi hướng tầm nhìn vào nội giới, các Lạt Ma hiểu rằng điều đó chỉ là một ảo tưởng nhằm để tự an ủi chính mình.
"Các Lạt Ma, nhất là các ngài đang sống trong tu viện mà tôi được may mắn đặt chân đến, đã cống hiến cho thế giới một điều vĩ đại và điều nầy được thực hiện trên tầm mức hoàn vũ. Từ tầm mức nầy, họ vượt lên trên những chuyển động của thế giới vật lý để có thể quan sát và theo dõi loài người trên toàn thế giới hầu mang đến cho nó nhiều điều tốt đẹp.
No comments:
Post a Comment