Như Nguyện dịch
Người càng cao tuổi càng hiểu được “hạnh phúc” rất đáng trân trọng, và cũng hiểu rõ mỗi con người không luôn có đủ hạnh phúc, hơn một nữa là tương quan trực tiếp với cá tánh của bạn. Về vấn đề bạn có tài sản nhiều hay ít không đóng vài trò quan trọng lắm. Lại có người nói “hạnh phúc có thể gặp chứ không thể tìm” cách nói này cảm thấy rất nhảm nhí phải không?
Hạnh phúc thật không phải tự nhiên gặp cũng không phải tìm cầu, nó là một hạt giống của ước mơ trong trái tim ta, phải dùng tất cả nhiệt tình của đời mình vun xới thì nó mới nẫy mầm. Thiếu đi sự nhiệt tình của con người, thì gặp không được và cầu cũng không được hạnh phúc. Hạnh phúc, nếu tìm cầu nó thì cách xa muôn vạn dặm, ngược lại nó trở thành ngọn đuốc sắp tàn trong trái tim của chính bạn.
Lúc còn nhỏ sống trong gia đình thiếu thốn về kinh tế, nhìn thấy ba mẹ vì lo kiếm tiền mà chạy xuôi chạy ngược, tôi cứ nghĩ rằng: gia đình nghèo khó như vậy thì trăm năm cũng không có được hạnh phúc, và luôn có cách nghĩ sai lầm rằng chỉ cần có đủ tiền thì gia đình sẽ hạnh phúc. Mà một người hay một gia đình phải tích lũy bao nhiêu tiền; có bao nhiêu tài sản thì mới gọi là đủ?
Sau mấy năm thành lập công ty, thực hiện được vài ước mơ nho nhỏ, dành dụm được một số tài sản, thì mẹ tôi bị tai biến từ đó mất đi khả năng đi lại. Đối với hạnh phúc gia đình mà nói, đây là cơn sốc lớn. Thế là toàn gia đình tôi đồng tâm hiệp lực phụ giúp đưa mẹ vượt qua tai nạn này. Ba tôi đóng vai hộ lý, hai chị tôi đã lập gia đình cũng thường về phụ giúp mẹ trong vai trò tạo hình và dinh dưỡng, còn tôi thì kiêm cả tài xế và những phục dịch lặt vặt. Hạnh phúc không những vì thế bay xa mà ngược lại mối quan hệ của cả gia đình tôi trở nên thêm thân thiết.
Tiền tài không phải hoàn toàn không có tác dụng, chúng ta phải chú ý đến chi tiêu căn bản của cuộc sống. Nhưng quá nhiều tiền tài không có nhiều công dụng, nó không đổi được sức khỏe, cũng mua không được sự an vui của tâm hồn. Như vậy, nhiều người sống trên đời này, một số người giàu có tài sản dư giả nhưng chưa chắc có được hạnh phúc như những người kinh tế bình thường. Qua kinh nghiệm của nhiều năm du lịch đó đây, tôi chứng kiến và cảm nhận được hạnh phúc của sự thanh bần: trẻ em nông thôn Thái Lan cởi trên lưng chú voi lớn chơi bóng; người dân Tân Cương Trung Quốc tự trồng nho và làm thành thứ rượu thơm ngon nhất thế giới để thưởng thức; phụ nữ ở một nước Đông Âu tranh nhau mua vài món trang sức giá vài chục ngàn nhưng ngược lại họ rất vui như mua được những hạt kim cương bạc tỷ.
Từ những biểu hiện trân quý đơn thuần của họ, như lại ấn chứng từng loại từng loại khả năng tính của hạnh phúc. Ngoài duy trì điều kiện sinh hoạt cơ bản, còn cần phải biết đủ mà có lòng biết ơn, là ánh mắt tế nhị mà nhạy bén, là thiện cảm thanh lịch mà tự nhiên, là thành khẩn gần gũi mà tự tin.
Một vài điều như vậy đủ để sáng tạo nên hạnh phúc, là điều kiện để giữ liên hệ với niềm vui, nó không liên quan gì đến tiền tài nhưng đối với một số người chỉ biết tiền của mà nói thì càng khó đạt được gấp mấy lần so với tiền.
Hạnh phúc là cảm giác nội tại tự phát trong chính mình, không phải hướng ra ngoài mà tìm; cũng không phải đợi chờ người khác cho mình. Hạnh phúc từ sự bố thí của người khác cũng giống như ảo tưởng phồn hoa của hư vô, chỉ là những giả tưởng tạm thời. Rất nhiều người nghĩ rằng: hạnh phúc là từ người yêu mình mang đến. Kỳ thật, đó là cách suy nghĩ nguy hiểm. Nếu như bạn tự mình không nắm vững và điều khiển hạnh phúc, thì hạnh phúc cũng không tồn tại, hạnh phúc mà đặt vào tay người khác, thì quy trách nhiệm quá lớn cho họ, và như thế cũng không công bằng! Lại nữa, ai nỡ nhẫn tâm làm cho người yêu thương chúng ta gánh vác trách nhiệm quá lớn như vậy.
Chúng ta không cách nào hướng đến người khác cầu xin hạnh phúc, nhưng ngược lại rộng lượng cống hiến hạnh phúc cho người khác. Càng kỳ diệu hơn, phần cống hiến này hoàn toàn không tổn hại hạnh phúc vốn có của chúng ta, mà ngược lại do vì bạn hiến tặng càng nhiều hạnh phúc cho người, thì ngay lúc bạn bỏ ra đó chính là lúc bạn thu được càng nhiều hạnh phúc.
Hạnh phúc là một dòng suối không bao giờ cạn trong tận trái tim của mỗi người, tuông ra càng nhiều thì càng nhanh và không ngừng tuông chảy. Càng tuông chảy thì càng thêm sức sống; càng cho càng trở nên vui. Đó là năng lực bất diệt của sanh mệnh, nó hình thành một loại từ trường. Năng lượng phóng ra càng lớn thì hình thành phạm vi từ trường càng rộng. Thế gian chỉ có thể vĩnh hằng, nếu bạn đem năng lực của mình đi giúp đỡ những người yếu đuối, nâng cao lên năng lượng sanh mệnh của chính mình.
Hoàn toàn ở bạn, bạn cứ thử đi nhé, chúc bạn luôn thành công!
Như Nguyện dịch
No comments:
Post a Comment