Tuesday, November 24, 2015

Fr: Tweety Nguyen 
(Cho những ai tuổi đã già đủ 
Và những ai tà tà sắp tới) 
Trước tuổi trung niên - Đừng sợ hãi. 
Sau trung tuần - Chẳng hối tiếc chi. 
Cứ vui hưởng trọn cuộc sống đi. 
  
Đừng chờ đợi đến khi lệ khệ 
Chân không lê nổi để than phiền. 

Hãy đi thăm khắp chốn, mọi miền 
Khi bạn thấy mình còn tráng kiện. 
Và bất cứ lúc nào thuận tiện 
Hãy họp vui với bạn, với bè. 
Chẳng phải để ăn uống thỏa thuê 
Nhưng chỉ vì...mai kia đã muộn. 
Đồng hồ cát, thời gian đã cạn. 
 
Tiền trong băng của bạn, bạn ơi, 
Lấy ra mà tiêu dùng đi thôi, 
 
Ăn, uống, ở, đi chơi thoải mái. 
Tuổi cao rồi, đâu còn sống mãi. 
Đừng ngại ngần, khi đói, cứ ăn. 
 
Những thực phẩm tốt cho bản thân 
Bạn hãy nên thường xuyên dùng chúng. 
Những thức ăn không mấy hữu dụng, 
Không tốt gì, nhưng chúng lại...ngon, 
Thỉnh thoảng dùng, với lượng ít hơn, 
Không cần phải hoàn toàn tránh né. 
Những lúc bạn bị đau, không khoẻ, 
Dù giầu sụ, hay chỉ nghèo xơ, 
Hãy lạc quan, bệnh sẽ được nhờ: 
Giữ niềm vui cũng là cách chữa. 
Ai cũng qua Sinh, Lão, Bệnh Tử, 
Vậy lo chi sức khoẻ bất thường? 
Đời là thế! Chỉ một đoạn đường. 
Đi đã hết, tiếc thương gì nữa? 
Lo mọi việc, sắp đặt các thứ 
Thảnh thơi đi. Lần lữa mà chi? 
Tâm trạng bạn, tự bạn chủ trì, 
Linh hồn bạn, trao cho Thượng Đế, 
Sức khoẻ, chăm sóc bởi bác sĩ. 
Những lo lắng, bạn nghĩ, giúp cho 
Bạn mau chóng lành bệnh được ư? 
Nếu đúng thế thì xin mời bạn 
Cứ lo lắng, chẳng ai cấm cản. 
Nếu ưu tư làm bạn trường sinh, 
Thì lo đi, bạn tự biết mình. 
Nếu lo lắng phát sinh hạnh phúc 
Bạn cứ ôm lo âu, vững bước. 
  
Còn tương lai lũ nhóc, bạn ơi, 
Trời sinh voi, sinh cỏ cả rồi. 
Chúng tự tạo tương lai, sự sản. 
Bạn hãy lo cho bản thân bạn, 
Sức khoẻ mình, chỉ bạn mới hay. 
Qũy hưu trí dành dụm lâu nay 
Hãy giữ lấy trong tay của bạn. 
 
Người bạn đường qua bao năm tháng 
Đã chia sẻ hoạn nạn, vinh quang, 
Hãy trân qúy như thể kim cương, 
(Một trong hai sẽ ngừng bước trước!) 
Tặng nhau đi, tình yêu ngà ngọc 
Bạn bè từ trường đời, trường học, 
Những người thân từ lúc còn thơ 
Đến những ngày tóc đã bạc phơ, 
 
Nếu có dịp, tạo cơ hội gặp, 
Vì tuổi tăng mỗi ngày một gấp, 
Nên cơ hội xuống thấp thật mau. 
Cùng bạn bè quây quần bên nhau 
Ta ca hát, đùa vui, bạn nhé! 
Nước trôi, không chẩy lại là thế. 
Như dòng đời. 
Vậy cứ vui lên! 
CHẨM TÁ NHÂN 
(phóng tác) 
06/25/2012 
                     

No comments:

Post a Comment